Vương Quốc Hoa lái xe ra ngoài không khỏi thầm cảnh tỉnh mình. Loại cuộc sống hoang đường này làm hắn dần nghiện và không muốn từ bỏ. Xe đến khu nhà tỉnh ủy và trực tiếp được cho vào.
Không biết Du Vân Vân tìm mình làm gì, Vương Quốc Hoa cẩn thận gõ cửa tiến vào. Mở cửa không ngờ là Hứa Phỉ Phỉ, cô nhìn hắn với ánh mắt đầy ai oán.
Vương Quốc Hoa vào phòng khách thì thấy Hứa Nam Hạ ngồi đó. Ông vẫy tay với Vương Quốc Hoa:
- Vào ngồi đi.
Vương Quốc Hoa càng khó hiểu hơn, Hứa Nam Hạ không giống như mới về mà giống như có ý chờ mình tới. Vì thế hắn càng cẩn thận hơn ngồi ở đối diện, thu vẻ tùy ý khi đối mặt với Hứa Nam Hạ. Hứa Nam Hạ thấy Vương Quốc Hoa như vậy liền cười ha hả nói:
- Sao thế? Sao giống con dâu gặp mẹ chồng thế, cái này không giống cậu.
Vương Quốc Hoa nghe cũng có chút buồn cười chính mình, mình thực ra cũng chưa từng nghĩ sẽ nhờ gì ở Hứa gia, hơn nữa không phải mình mượn tay Du Vân Vân để dương danh sao? Chút chuyện này nếu Hứa Nam Hạ không thể nhịn thì còn có thể làm bí thư tỉnh ủy gì chứ? Nghĩ thông điểm này, tâm trạng hắn thoáng cái thả lỏng hơn. Hứa thúc, cái này không thể trách cháu, hôm nay ngài có tư thế này, cháu không cẩn thận sao được? Hơn nữa tất cả cán bộ trong tỉnh gặp quan uy của ngài có ai là không câu nệ.
Hứa Nam Hạ nghe xong không nhịn được:
- Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3022060/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.