Hai người đứng nói chuyện vài câu với Vương Quốc Hoa, sau đó cũng không thiếu hỏi hắn làm việc ở đâu? Biết Vương Quốc Hoa làm ở văn phòng nghiên cứu chính sách ủy ban tỉnh, trong lòng hai vị đều giật mình. Hoa Lâm và Diêu Bản Thụ không nhắc tới chức vụ của Vương Quốc Hoa nhưng hai vị này không thiếu kiến thức. Văn phòng nghiên cứu chính sách chỉ là đơn vị ngồi ghế lạnh, tên Vương Quốc Hoa này cũng chỉ ở cấp phó huyện mà thôi.
Trước đó bọn họ đều cân nhắc xem giúp như thế nào, sau khi biết cấp bậc của Vương Quốc Hoa, bọn họ chỉ nghĩ hơi hỗ trợ một chút mà thôi. Theo hiểu biết của bọn họ về quan trường thì Vương Quốc Hoa đến văn phòng nghiên cứu chính sách tỉnh chính là lấy lý lịch, nếu không sao hắn còn trẻ như vậy đã thành cấp phó huyện. Hoa Lâm và Diêu Bản Thụ sao chú ý đến đối phương như vậy?
- Vương tiên sinh có thể nói cụ thể chuyện này không?
Thượng Trường Viễn lên tiếng trước tiên.
Vương Quốc Hoa cười nói:
- Chuyện này không gấp, trước hết thu xếp cho nạn nhân đã.
Thượng Trường Viễn – vị còn lại nghe vậy liền biết đây là cơ hội biểu hiện của mình, y tiến lên một bước cười nói:
- Đến văn phòng viện trưởng nói chuyện đi, tôi gọi điện bảo người phụ trách phòng y tế tới.
Không đợi Vương Quốc Hoa nói, Dư An Dân đã dành trước:
- Hay là đến thăm bệnh nhân đã.
- Cũng được, tôi gọi điện đã.
Thượng Trường Viễn nhìn Dư An Dân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3022052/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.