Du Vân Vân im lặng lắng nghe, sau khi nghe xong kế hoạch ba bước của Vương Quốc Hoa, Du Vân Vân mới nở nụ cười:
- Lúc học ở Mỹ dì cũng có đi học một khóa về kinh tế. Nói thật rất nhiều thứ cháu nói gì căn bản chưa từng thấy ở trong sách.
Nói tới đây Du Vân Vân dừng một chút rồi nói tiếp:
- Dì không hiểu mấy điều cháu nói nhưng dì tin cháu. Vấn đề an toàn thông tin thì dì có thể giải quyết giúp, chẳng qua phải chờ đến ngày mai. Cháu muốn đăng bài thì tốt nhất sớm đưa cho dì xem. Được rồi, còn gì nữa không? Đúng, ở văn phòng nghiên cứu chính sách cũng không có việc gì để làm, chờ bên Thái Lan bắt đầu động thì cháu tốt nhất nên nghỉ phép xem xét. Dì không yên tâm về Phi Dương.
Du Phi Dương há miệng nhưng không phản bác, Du Vân Vân cười ha hả xua tay bảo hai người lui ra. Vương Quốc Hoa có chút tò mò nói:
- Phi Dương, dì từng học ở Mỹ à?
Du Phi Dương cười ha hả nói:
- Học ở Mỹ cũng không có gì là lạ, dì học năm năm ở một trường công ở Mỹ, có hai bằng thạc sĩ, dì chưa nói việc này với ai khác.
Vương Quốc Hoa than thở thầm nghĩ chuyện hôm nay đúng là lạ. Du Vân Vân có hai bằng thạc sĩ một là bên tài chính, hôm nay nói mấy điều này chưa chắc có thể thuyết phục được Du Vân Vân.
- Không nghĩ ra hả? Dì vì ba tôi nên nỗ lực rất nhiều, nếu không với năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3022029/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.