Lãnh Hân tìm Vương Quốc Hoa đúng là có việc, chẳng qua lần trước sau khi rất ẩn ý mời nhưng kết quả không quá tốt làm cô thấy xấu hổ trong lòng. Phụ nữ mà, nhiều lúc cần thể diện. Lãnh Hân xuất thân ở đó, cô hạ mình tìm tới Vương Quốc Hoa đã là quá rồi, vậy mà…
- Tôi từ chức rồi.
Lãnh Hân dựa lưng vào tường nhìn Vương Quốc Hoa đến cửa rồi đóng cửa lại. Vương Quốc Hoa thầm nghĩ cô ả này đúng là người thẳng thắn. Hắn nhìn vào mắt Lãnh Hân rồi không khỏi run lên. Mẹ nó chứ, quá u oán, mình có làm gì cô ả đâu chứ?
- Từ chức là tốt, chuyên tâm kiếm tiền.
Vương Quốc Hoa cười khan đi vào trong, hắn không dám đối mặt với Lãnh Hân.
- Bố Giang Thúy Thúy bị bệnh nghỉ hưu.
Lãnh Hân đột nhiên tung ra một câu như vậy, Vương Quốc Hoa ngẩn ra nói:
- Nói chuyện này với tôi làm gì?
Lãnh Hân nói:
- Không có gì, công ty bất động sản do bốn người chúng tôi góp vốn coi như đóng cửa. Anh nói với tôi lần trước anh bảo tôi đi đăng ký công ty khác có phải là biết trước sẽ có chuyện gì không?
Vương Quốc Hoa gãi đầu nói:
- Nói như thế nào nhỉ, tôi giải thích thế này với cô vậy. Mấy người các cô vì lợi ích mà hợp lại, như vậy cũng sẽ vì lợi ích mà tách ra.
Lãnh Hân bị nói ngây ra, một lúc lâu cô mới hung dữ nói:
- Anh thật là đáng sợ, chuyện gì tới miệng anh cũng thành mua bán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3021973/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.