Lãnh Vũ nói xong liền đợi xem Vương Quốc Hoa có phản ứng gì. Lợi ích ngay trước mặt, thanh niên còn có thể nhịn được sao? Vương Quốc Hoa nghe xong cười hắc hắc trông đầy đôn hậu, Lãnh Vũ thấy vẻ mặt này nhiệt nên tê tê.
Vương Quốc Hoa nói:
- Cái này tôi không dùng được, đợi đến lúc quan trọng thì chờ đến lúc cần sẽ để cứu mạng. Thực ra việc này chỉ cần ở huyện có mở đầu tốt thì không sợ không có người ngửi thấy.
- Ồ, gì gọi là mở đầu tốt?
Lãnh Vũ hỏi một câu.
Vương Quốc Hoa lập tức trả lời ngay:
- Ý của tôi là tìm một công ty đầu tư tài chính, ký hợp đồng tiêu thụ với nông dân. Có một điểm quan trọng nhất trong hợp đồng chính là cung cấp ghé miễn phí, giúp các hộ nông dân các vật dụng cần thiết. Bởi vì chỉ thí điểm ở một hai xã nên đầu tư không quá lớn. Chờ thấy hiệu quả, nông dân chủ động xin được nuôi thì có thể do chính quyền ra mặt tổ chức nông dân lại vay vốn ngân hàng để nuôi. Tôi nghĩ không đầy một năm là có người chủ động tìm tới đưa ra chính sách, đưa tài chính.
Lãnh Vũ có chút kinh ngạc rồi cười nói:
- Tiện nghi cho tên Tương Tiền Tiến rồi.
Vương Quốc Hoa cười cười không tiếp câu, Lãnh Vũ biết ý của hắn nên thở dài nói:
- Nghiêm Hữu Quang là lão lãnh đạo của cậu, Tương Tiền Tiến là thư ký của bí thư Hứa, cậu đứng giữa đúng là khó.
- Tôi làm tốt công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3021912/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.