Mạnh Vũ Vi biết rõ Vương Quốc Hoa đang nói gì, cô có chút xấu hổ cúi đầu không nói. Lẽ ra cô không cần giải thích gì nhưng không hiểu sao mình lại nhỏ giọng nói:
- Anh mới tới nên không biết tình hình thị xã Bắc Câu, nơi này trước đây là nơi chủ tịch tỉnh Hàn lập nghiệp, không ít quan chức địa phương đều do chủ tịch tỉnh Hàn đề bạt, chủ tịch tỉnh Hàn bây giờ vẫn còn đương chức. Chu Lập Quốc mặc dù không tính gì nhưng cũng có chút liên lạc với chủ tịch tỉnh Hàn. Bí thư Lâm hai năm qua đều cố gắng để làm thông quan hệ bên trên, mặc dù là như vậy lần này vẫn có không ít người vẫn không nghe theo.
Giải thích dư thừa này Vương Quốc Hoa lại nghe có ý khác. Mạnh Vũ Vi hiểu rõ Lâm Tĩnh nhưng giọng điệu nói chuyện như vậy không giống như nói về lãnh đạo mà giống người thân của mình. Vương Quốc Hoa đột nhiên nói:
- Nghe giọng của cô thì là người địa phương, sao lại được bí thư Lâm chọn?
Mạnh Vũ Vi không đề phòng nên thuận miệng nói:
- Bố tôi từng làm lính của bố bí thư Lâm.
Mạnh Vũ Vi ngừng lại ung hăng trừng mắt nhìn Vương Quốc Hoa:
- Anh là người xấu, bỏ đi, anh biết cũng không sao.
Vương Quốc Hoa đạt mục đích nên cười ha hả:
- Ăn canh, uống rượu nào.
Vương Quốc Hoa nói sang chuyện khác nên Mạnh Vũ Vi chẳng làm gì được hắn. Cô tức giận trừng mắt nhìn. Mạnh Vũ Vi rất khó hiểu, hắn cũng không có vẻ đặc biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3021795/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.