Tiếu Tự Quý tóc vẫn còn đang nhỏ nước đứng trước cửa, trong lòng ôm chặt thứ gì đó. Thấy Vương Quốc Hoa cười với mình, Tiếu Tự Quý yên tâm hơn.
- Chủ tịch Vương, thông báo đấu thầu công trình đã làm xong, trưởng phòng bảo tôi đưa tới.
Mặc dù là phó trưởng phòng nhưng trước đây mỗi ngày bị vứt xó, không ai coi Tiếu Tự Quý ra gì. Sau khi Vương Quốc Hoa đến phòng du lịch, Tiếu Tự Quý được trọng dụng, thái độ của nhân viên phòng với hắn cũng thay đổi hoàn toàn. Tiếu Tự Quý cũng không có ý đoạt quyền của Nhạc Đông Linh, y cảm thấy mình cần làm tốt công việc, không phụ lòng kỳ vọng của chủ tịch Vương.
- Bỏ đó đi.
Vương Quốc Hoa cười cười đứng lên ném chiếc khăn mặt tới. Tiếu Tự Quý cầm lau đầu định bỏ xuống nhưng cuối cùng nhét vào túi. Vương Quốc Hoa thấy thế cười cười không nói. Người cẩn thận như Tiếu Tự Quý đúng là có rất nhiều trong chính trị.
- Phòng du lịch vay tiền làm khu du lịch, trên nguyên tắc quận phải hỏi nhưng việc thao tác cụ thể là do Đảng ủy phòng du lịch tự quyết định. Tôi chỉ xem báo cáo của phòng chứ không quyết định.
Vương Quốc Hoa nói.
Tiếu Tự Quý nghe vậy có chút giật mình nói:
- Vậy sao được, không có ngài ngồi đó thì sợ là sẽ có nhiều vấn đề. Công trình mấy triệu làm bao người nhìn tới. Tôi thấy ngài không thể buông tay, trưởng phòng cũng có ý này.
- Đưa ra quy định, cứ theo đó mà làm cũng khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3021689/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.