Rót đầy chén, Lưu Đông Phàm cầm chén nói:
- Không nói gì cả, tôi trước một chén, Quốc Hoa tùy ý.
Vương Quốc Hoa cười ha hả chạm chén uống cạn.
- Quốc Hoa, cậu cảm thấy thư ký Kiều là người như thế nào?
Lưu Đông Phàm rót rượu rồi nhỏ giọng nói.
Vương Quốc Hoa liếc đối phương thản nhiên nói:
- Cần gì để ý cái này.
Lưu Đông Phàm có chút xấu hổ cười cười, Vương Quốc Hoa nói mặc dù rất khách khí nhưng cũng có mấy điểm sắc bén. Cũng may không khí đang khá tốt nên hai người không để trong lòng.
- Không nói chuyện này cũng tốt, cậu cảm thấy lần này các lãnh đạo có được bí thư Hứa ủng hộ không?
Lưu Đông Phàm hỏi sang việc này, Vương Quốc Hoa nghĩ đến lời Du Vân Vân nói nên cân nhắc.
- Có lẽ khó, thị xã Giang Loan trước giải phóng là tỉnh thành, không ít nhân vật lớn trong tỉnh đều từ đây đi ra.
Lưu Đông Phàm cũng hiểu đôi chút về tình hình hiện nay, nghe xong gật đầu nói:
- Tôi cũng cho rằng hy vọng không lớn, xem ra lãnh đạo phí công rồi.
Vương Quốc Hoa kinh ngạc nhìn hắn nói.
- Anh sao nghĩ như vậy? Nhìn nhận vấn đề không được đầy đủ, anh không thể chia vấn đề ra mà nhìn. Ý của lãnh đạo ở việc này chỉ vì một đường cao tốc sao? Chẳng lẽ anh không nghĩ là thông qua lần hoạt động công khai này thì cũng sẽ khiến ảnh hưởng nhớ thêm về mình sao?
- Ồ.
Lưu Đông Phàm hoàn toàn ngây dại sửng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3021650/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.