Lôi Minh biểu diễn như vậy, hai người Nghiêm Hữu Quang, Ôn Xương Thịnh đều thấy. Nghiêm Hữu Quang biết rõ chuyện này có lẽ không giải quyết được gì. Mặc dù mình túm chặt không tha cũng khó làm gì được Hầu Quốc Đống. Rất đơn giản, nhân viên phá án của Ủy ban kỷ luật đã vi phạm trình tự, ai bị phê bình, xử lý thì cũng dễ tìm người chịu tội mà.
Hơn nữa Nghiêm Hữu Quang biết Ôn Xương Thịnh là người nếu không tuyệt đối nắm chắc sẽ không ra tay. Lôi Minh xuất hiện và bên Ủy ban kỷ luật dừng tay thì chuyện này chỉ có thể dừng ở đây.
- Nửa tiếng sau tôi hy vọng có câu trả lời hợp lý.
Ôn Xương Thịnh quả nhiên không ngoài suy đoán của Nghiêm Hữu Quang. Sau khi Lôi Minh xuất hiện, Ôn Xương Thịnh chọn cách xử lý ổn định. Lôi Minh có căn cơ quá sâu ở thị xã Lưỡng Thủy, Ôn Xương Thịnh không phải không muốn túm chặt việc này nhưng kết quả nhất định chỉ là xử lý mấy nhân viên phá án mà thôi. Bỏ lại câu này, Ôn Xương Thịnh đầy tức giận rời đi.
Nghiêm Hữu Quang cười lạnh trong lòng, không nói gì cũng đi. Chuyện này theo y thấy cũng không phải việc xấu, thậm chí Nghiêm Hữu Quang còn có chút nuối tiếc Ôn Xương Thịnh đến quá sớm. Nếu Vương Quốc Hoa bị Ủy ban kỷ luật bắt đi thẩm tra ba năm ngày mới là tốt nhất.
Đáng tiếc, năng lực của Hầu Quốc Đống quá kém, chuyện này cũng không làm ổn. Còn tưởng rằng cán bộ thấy người của Ủy ban kỷ luật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3021620/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.