Vương Quốc Hoa không nhịn được cười, đúng là con kiến mà gan to như voi, càng là người bên dưới thì càng dám làm loạn.
- Anh không sợ tôi kiện anh chấp pháp sai lầm sao?
Vương Quốc Hoa không giận mà còn cười. Đối phương nghe vậy cười lạnh nói:
- Phạm pháp hay không mày đi vào sẽ biết.
- Một thằng công an dự bị mà nghĩ mình là trưởng phòng công an sao? Nghĩ tôi sẽ đi theo ư?
Vương Quốc Hoa vẫn cười cười nhìn y. Lúc này Liên Quốc Thắng không nhịn được kêu lên.
- Cậu, nói nhiều với nó làm gì. Đánh nó cho cháu.
Lúc nói chuyện Liên Quốc Thắng lại hơi rên lên vì đau.
- Dù là trưởng phòng ở đây tao vẫn sẽ bắt mày.
Người đàn ông trọc đầu vừa dứt câu đằng sau đã vang lên một giọng lạnh như băng:
- Vậy mày bắt cho tao xem. Tao thấy mày cũng bắt luôn tao đi.
Tên trọc quay đầu lại thấy rõ là ai nói chuyện lập tức không còn khí thế. Y gật đầu cúi người nịnh nọt:
- Trưởng phòng, ngài đến.
- Tao có phải đến không đúng lúc ảnh hưởng đến mày phát uy không?
Cổ Tuần lạnh lùng nhìn đối phương.
Tên trọc đầu đổ mồ hôi, y giải thích:
- Ngài hiểu lầm rồi, tôi nhận được quần chúng báo tin nên vội vàng đến đây.
- Nhận báo tin? Anh có tư cách gì mà dẫn đội tới đây? Ai là cảnh sát dẫn đội? Ra đây cho tôi.
Cổ Tuần uy nghiêm nhìn một vòng.
- Trưởng phòng, ngài nghe tôi giải thích, tôi ..
Tên trọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3021543/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.