Vương Quốc Hoa đi không lâu, Hồng Tồn Minh đã đến. Không thấy Vương Quốc Hoa ở bên ngoài, Hồng Tồn Minh do dự một chút nhưng vẫn gõ cửa phòng trong:
- Bí thư Tằng có nhà không?
- Đồng chí Tồn Minh, ngồi đi.
Tằng Trạch Quang nghe tiếng từ trong phòng đi ra. Y không mời Hồng Tồn Minh vào trong mà trực tiếp mời y ngồi ở phòng ngoài. Nụ cười trên mặt Hồng Tồn Minh không thay đổi gì, y cười ha hả ngồi xuống.
….
Vương Quốc Hoa xuống lầu có mấy người chào hỏi, hắn vẫn như trước cười đáp lại taatsc ả mọi người.
- Tiểu Vương tốt thật, không hề ra vẻ gì cả.
Câu này Vương Quốc Hoa hay nghe thấy nhất lúc ở huyện ủy.
Đến cách cổng chính không xa, hắn thấy bà chị Vương Tú Tú đang đầy lo lắng đứng đó. Đối với chị gái, Vương Quốc Hoa rất có cảm tình. Vương Tú Tú hơn hắn bảy tuổi, lúc còn bé Vương Quốc Hoa đều do Vương Tú Tú trông. Người trong thôn thường xuyên thấy cô gái bảy tám tuổi lưng cõng một đứa nhỏ. Ở nông thôn trọng nam khinh nữ, Vương Tú Tú học xong tiểu học liền nghỉ đi làm, sau đó lấy chồng.
- Chị, có chuyện gì thế?
Thấy chị mình mới hơn 30 tuổi mà đã có nếp nhăn, Vương Tú Tú không khỏi thầm tự trách mình, sau khi về vẫn chưa làm được gì giúp gia đình.
- Cậu, là chị lén tới, bố không cho chị nói với cậu.
Vương Tú Tú lo lắng đi lên cầm tay Vương Quốc Hoa nhỏ giọng nói. Vương Quốc Hoa cười an ủi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dieu/3021500/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.