Chương trước
Chương sau
Editor: Pepsi
Cả tuần tiếp theo Chu Từ đều trôi qua trong hỗn độn.
Cho đến giờ tan học hôm đó, cô bị Tần Lạc cản lại.
Bạn ngồi cùng bàn hỏi thăm cô về chuyện này: “Cậu và Tần Lạc có chuyện gì à, chia tay rồi hả?”
Chu Từ nhớ đến mấy tấm hình kia, gắng gượng mỉm cười.
“Nghỉ hè đi chơi hai ngày, thấy không hợp với cậu ta.”
Bạn cùng bàn gật đầu, đứng dậy đi vệ sinh. Vào tiết Vật lý, thầy đặt câu hỏi, liên tiếp đáp sai sẽ phải đứng thành một hàng, hơn nửa lớp đều gặp hoạ, lúc này trong phòng học không còn nhiều người lắm.
Chu Từ may mắn thoát khỏi khó khăn, vừa định bụng nhoài người ra một lát thì góc bàn chợt bị gõ vang. Tần Lạc đứng ở bên cạnh với vẻ mặt độc ác: “Chu Từ, ra ngoài.”
Sắc mặt Chu Từ tái nhợt, nhưng cô vẫn siết vạt áo đuổi theo: “Sao hả?”
“Cô và thầy Tiết có quan hệ thế nào?”
Tần Lạc dẫn cô đi càng lúc càng xa, Chu Từ quay lại liếc nhìn toà nhà dạy học sau lưng, phát giác không ổn: “Cái gì ‘quan hệ thế nào’, cậu còn việc gì không, không thì tôi đi đây.”
Dứt lời cô xoay người trở về nhưng bị Tần Lạc níu cánh tay lại: “Con mẹ nó, vì cô suýt nữa thầy ấy đã đánh tôi thành tàn phế đó, bây giờ cô nói với tôi hai người không có quan hệ gì à?”
Chu Từ vốn tốt tính, thế nhưng khi nghe cậu ta nói về chuyện này, cô phải nhíu mày: “Cậu làm gì thì trong lòng tự hiểu rõ, đừng nói chuyện với tôi nữa.”
Tuy vậy, Tần Lạc sống chết không chịu buông tay. Cậu ta thở hồng hộc lôi kéo cô.
Chu Từ thầm thấy quái lạ, đảo mắt một vòng quanh người cậu ta bằng cái nhìn đầy nghi ngờ.
Chẳng hiểu sao Tần Lạc lại tạm nghỉ học hai tuần, đến bây giờ mới quay lại. Mọi người nghe nói cậu ta ngã bệnh, nhưng trông cậu ta không có thương tật gì, có thể chạy nhảy, còn đánh cầu với bạn khác vào tiết thể dục nữa.

Tiết Kiệu đánh cậu ta ở đâu chứ?
Cô đang suy nghĩ, chuông vào học chợt vang lên, tiết sau là tiết Toán, tính cách thầy Toán khá nóng nảy. Chu Từ không muốn vào trễ, vả lại còn ở cùng bạn nam, đến lúc đó mập mờ không rõ thì cô không biết nên giải thích thế nào.
Nếu bị Tiết Kiệu biết, cô sẽ...
Sắc mặt Chu Từ trắng bệch, tay cô lại bị nắm lấy kéo ra ngoài một cách hung ác.
Trường học của họ nằm kề một ngọn đồi nhỏ, cây cối và cỏ dại mọc um tùm, ngày thường không có ai qua bên này, chỉ có các cặp đôi đến đây là nhiều.
“Này!”
Tần Lạc vung cổ tay lên, ấn Chu Từ vào một thân cây khô, ngón tay định chộp lấy ngực cô qua lớp áo. Chu Từ liều mạng vùng vẫy: “Cậu làm gì hả, cậu làm gì!”
“Đồ điếm, lúc ấy lẽ ra tôi nên chơi nát cô trong hồ bơi. Con mẹ nó, suýt nữa ông đây đã bị Tiết Kiệu đánh cho liệt dương đấy —— Cô còn dám đứng đây giả vờ ngây thơ với tôi à, ổng ra mặt giúp cô, còn làm ảnh hưởng tới công việc làm ăn của nhà tôi nữa, sao hả, có phải cô cho ổng làm rồi không? Chắc cho ông ta thấy bím rồi chứ gì, ổng nhìn được còn tôi thì không à? Nếu không phải ổng lấy hình vú của cô đi thì tôi đã dán chúng khắp toàn trường rồi, đến lúc đó tôi sẽ nhốt cô trong nhà vệ sinh nam cho cô bị người ta chơi...”
Cậu ta vừa thở hồng hộc vừa nói, một tay nắm tay Chu Từ, tay kia cởi thắt lưng rồi thả dương vật của mình ra.
Hình dáng chỗ đó quả thật rất xấu xí, không tính là quá dài, đầu rũ xuống, mềm oặt không cứng lên nổi.
Cậu ta vừa nói vừa tới phanh vạt áo của Chu Từ: “À, nói không chừng ổng đã thấy bầu vú to của cô rồi, định tới chơi cô nên mới đánh tôi vậy chứ gì, sao hả, ổng chơi cô sướng không?? Cô rên thế nào, rên thử tôi nghe xem?”
Cậu ta cầm côn thịt cọ vào người cô, nhưng nó mãi không chịu cứng thẳng lên được. Vì vậy, cậu ta dùng một tay nắm lấy bộ ngực của Chu Từ, miệng chửi rủa những lời lẽ vô cùng dơ bẩn.
Chu Từ liều mạng giãy giụa, nút áo bị giật ra để lộ một chút áo lót bên trong, là Tiết Kiệu cho.
Mới đầu anh không quá quan tâm đến kích cỡ khi mua cho Chu Từ những cái áo lót nhỏ thế này —— quần lót thì không sao nhưng áo ngực lại khá nhỏ, thít chặt đến phát hoảng.
Ngày hôm sau, lấy lý do này Chu Từ đổi sang món khác thì bị anh đánh liên tiếp vào mông và mặc cho một bộ áo liền quần. Mặc xong, anh nắn ngực cô qua lớp áo lót, xoa xong rồi anh cũng không cởi áo lót mà lôi thẳng bầu ngực ra từ hai bên, sau đó xé rách bên dưới và làm cô. Áo lót treo trên người cô đã bị xé thành mấy mảnh, bị anh cắm vào đến mức mềm nhũn rót đầy nước tinh.
“Không phải do kích cỡ nhỏ à?”
Tiết Kiệu vỗ thước mềm trong tay, mỉm cười ghìm bầu ngực vào vị trí cũ, bắt ép cô kẹp một bụng tinh dịch để đổi lấy những bộ áo lót mới.

Giá tiền không rẻ, vô cùng khêu gợi.
Tần Lạc cúi đầu ngắm nghía, cuối cùng gậy thịt bên dưới cũng hơi cương lên. Cách quần, cậu ta chọt vào cô, chọt hai cái thì chợt nghe “bốp” một tiếng.
Chu Từ mông lung nhìn sang với đôi mắt đẫm lệ. Tần Lạc ôm đầu, loạng choạng ngã xuống. Tiết Kiệu đứng sau lưng cậu ta kèm theo sắc mặt lãnh đạm, dửng dưng đạp cậu ta qua một bên.
“Nó gọi là em lập tức để ý đến nó, phải không?”
Tiết Kiệu cất giọng rất bình tĩnh, nhưng Chu Từ nhận ra bên dưới ẩn chứa sóng to gió lớn, thế nên cô không dám hó hé tiếng nào, sụt sùi che kín cổ áo.
“Về đi.”
Tiết Kiệu lẳng lặng chỉ thị cho cô: “Mặc đồ vào đàng hoàng, tôi đã nói với thầy Toán của các em là em đi lấy bài thi giúp tôi rồi.” Dừng một lát, anh nhếch môi: “Không được ngoảnh lại nhìn.”
Chu Từ gật đầu, đi chưa đến hai bước cô đã nghe thấy âm thanh rên la hỗn loạn của Tần Lạc, hình như cậu ta đang bị đánh. Cô hơi khựng lại rồi bất chợt chạy đi thật nhanh.
Bắt đầu từ tiết học hôm đó, Tần Lạc không về nữa. Buổi chiều tan học, ba của cậu ta đến thu dọn cặp cho cậu ta.
Trong lớp bàn tán ầm ĩ, bạn cùng bàn tám chuyện với cô: “Cậu không biết đâu, lúc vào tiết Toán, cả hai cậu đều chẳng thấy đâu. Thầy Toán nổi giận đi hỏi thầy Tiết, kết quả thầy ấy cũng không biết Tần Lạc đang ở đâu, nghe nói hôm nay cậu ta được tìm thấy ở rừng cây nhỏ phía sau núi, ở đấy cậu ta đang thủ...” Bạn cùng bàn khoa tay múa chân ra dấu: “Cái đó đó.”
“Trường học bảo chuyện này ảnh hưởng quá lớn nên buộc cậu ta phải nghỉ học.”
Dừng một chốc, cô ấy lại bổ sung: “May là cậu không ở cùng với cậu ta, cậu ta quá gì và này nọ rồi.”
Sau đó, Chu Từ nghe được bản gốc đầy đủ của chuyện này.
—— Lúc được tìm thấy, Tần Lạc đang ngồi thủ dâm dưới tàng cây, bên cạnh bày một đống sex toys ngổn ngang và một vỉ thuốc kích dục đã bị uống dở. Ba cậu ta lướt Taobao và tìm được lịch sử ghi chép cậu ta từng mua những thứ đồ này, bằng chứng như núi, vô cùng ác liệt, dẫn đến ông ấy tự cảm thấy bản mặt già của mình không chịu nổi nữa, nên ông ấy đã hoàn tất thủ tục thôi học cho con trai suốt đêm đó luôn.
“Em đoán xem cậu ta muốn dùng những thứ đó cho ai nhỉ?”
Trong bóng đêm, Tiết Kiệu cắn vành tai cô, thờ ơ hỏi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.