Chương trước
Chương sau
Editor: Pepsi
Chu Từ run rẩy co ro, cảm nhận được tầm mắt nóng rực ở thân dưới, hoa huyệt bị tách mạnh ra, khớp ngón tay ra ra vào vào trong cơ thể cô. Cô đứng không vững nên phải chống tay xuống đất, nức nở sụt sùi.
Anh vỗ mạnh vào mông cô, để lại một dấu vết đỏ tươi, nửa người trên của cô liên tục nhấn xuống vì không còn chút sức lực nào. Gương mặt gần như áp sát vào mặt đất lạnh lẽo, bên cạnh là cái bao cao su căng phồng mà anh đã vứt bỏ, mép ngoài còn dính một ít máu tươi đã loãng, là của cô.
Anh đâm vào một cách hung tợn, làm cô phải lảo đảo, ngón tay hốt hoảng luống cuống chống xuống đất, mông nâng cao lên hết sức, vòng eo gập lại tạo thành một đường cong đáng kinh ngạc. Anh nắm giữ nó trong lòng bàn tay mình và vuốt ve xương sống đang nhô ra.
“Thầy, không có, không có áo mưa!”
Cô gái hoảng hốt luống cuống gào thét, nhưng bị anh cắn lên vành tai và ác liệt uy hiếp: “Không có thì sao?”
Nước mắt cô gái rơi xuống bàn tay anh: “Sẽ, sẽ mang thai.”
Anh lạnh lùng cười nhạt nhẽo: “Vậy tôi không bắn vào?”
Chu Từ run rẩy nghĩ, không bắn vào cũng có thể mang thai, nhưng anh cắm vào khiến cô không nói được thành lời. Cô mới bị phá thân, miệng huyệt chưa kịp thích ứng đã bị anh nắm bắp đùi đâm vào, thịt non bị làm tình ra vào, tinh hoàn va chạm vang lên tiếng bành bạch. Không còn tầng ngăn cách mỏng manh kia, thịt non trong huyệt tiếp xúc trực tiếp với dương vật, tựa như cô bị hâm nóng đến nỗi toàn thân co rụt, rồi lại bị đâm càng sâu hơn, hầu như sâu đến tử cung non nớt đáng thương.
Tử cung nhỏ nhoi yếu ớt bị thọc một cách mạnh bạo, đến khi lộ mở một chút khe hở thì anh hung ác cắm vào công thành chiếm đất.
Tử cung của cô nhỏ bé đến thảm thương, đâm vào một cái sẽ chiếm giữ hết, miệng tử cung nhỏ hẹp non nớt gần như muốn nát bấy, trên bụng cô phồng lên một hình dạng rõ rệt hơn cả. Trong phút chốc, Chu Từ thật sự cảm thấy bản thân sắp bị chơi hỏng rồi.
“Bắn hay không bắn đều sẽ mang thai, vậy tôi bắn vào cho đẹp nhé.”
Anh gảy rốn cô, lòng bàn tay nóng hổi đè ép bụng cô, nơi đó đang bị dương vật ra ra vào vào tạo thành hình. Anh cực kì khốn kiếp: “Mang thai thì càng dễ chơi, hơi chạm tí sẽ chảy ra nước dâm, chỗ này phồng lên, cứ lắc lư một cái sau khi bị chơi, đến lúc đó tôi viết chữ ở trên bụng to này nha —— viết gì nhỉ, viết ‘đồ lẳng lơ’ được không nào?”
Chu Từ lắc đầu kêu khóc không muốn, giọng anh ôn hoà nhưng lại thốt ra những lời vô cùng vô liêm sỉ: “Em rên to hơn nữa đi, để bạn học trong lớp đều nghe được, đến lúc đó chúng sẽ nằm nhoài trên cửa sổ xem dáng điệu em vểnh mông, vú lắc lư loạn xạ vì bị chơi của em.”
Tiếng la khóc của cô nghẹn trong cổ họng, bị anh véo bóp bầu ngực đầy đặn: “Ừm, đến lúc đó trong bụng có em bé, vậy không phải ở đây sẽ có sữa tươi sao, bóp một cái sẽ phun ra, sau đó sẽ bị hút cạn.”

Chu Từ kinh hoàng trước hình ảnh được miêu tả đó, khiến miệng huyệt co thắt, mút chặt lấy dương vật của anh. Những đường gân xanh nổi lên thúc vào điểm G của cô, lỗ sáo trên dương vật mút lấy từng lớp thịt non mềm, hút ghê hơn cả trứng rung chết tiệt rung rè rè trong cơ thể cô hầu như xuyên suốt tiết học kia, khiến bắp chân cô co rút lên từng đợt, bị anh đánh vào mông phun ra nước.
Trước mắt cô trắng bệch, cô nghe anh bật cười và ghé vào bên tai mình hờ hững hỏi: “Sao, nghĩ tới sẽ mang thai con của tôi nên em mới hứng thành thế này à?”
Chu Từ không nhớ rõ mình bị làm bao nhiêu lần, không nhớ rõ cuộc hoan ái trong văn phòng này đã kéo dài bao lâu, nhưng cô biết mình đã bỏ lỡ cả buổi tự học tối —— Chuông tan học đánh lên hai lần, tiếng người ồn ào trong hành lang, cô cắn đốt ngón tay nức nở không dám kêu thành tiếng, bị Tiết Kiệu phát hiện, thế nên anh ác ý đè cô lên cửa, kéo một chân cô lên rồi cắm vào. Phía sau cô là tiếng bạn học nói chuyện với nhau, đằng trước lại bị hành hạ bằng mọi cách hung tợn.
Anh làm tình với cô không biết mệt mỏi, từ ghế sô pha đến cánh cửa rồi đến bàn làm việc. Mỗi một lần Tiết Kiệu đều không kiêng dè bắn vào, rót tinh dịch vào đầy bụng cô, mãi đến khi bụng cô căng lên, không biết đã ăn bao nhiêu mới thành ra như thế.
Trong lúc anh tựa trán lên trán cô mút hôn môi, nồng nàn thân mật rồi lại âm u cực điểm hỏi xem cô có muốn mang thai con của thầy không. Cô chỉ dám nói muốn, lại bị anh bắt phải nghĩ về cuộc sống sau khi mang thai con của thầy giáo và miêu tả cho anh nghe bằng những lời lẽ xấu hổ nhất: “Chu… Chu Từ muốn có em bé với thầy, bụng lớn dạng chân cho thầy chơi bím nhỏ, còn phải giữ vú cho thầy hút… Ưm a, thầy ơi, đừng, đừng bắn vào!”
Lần cuối họ làm là ở trên ghế, cô ngồi giữa hai chân anh, lắc lắc eo, chân cô đung đưa hai bên anh, để gậy thịt tuỳ ý ra vào cơ thể.
Cuối cùng Chu Từ cong mông lên, mệt lả nằm sấp xuống mặt bàn, vì bên dưới đang trào nước từng đợt mà thỉnh thoảng co giật, tay chân thon dài yếu ớt buông thõng xuống, chỉ có phần eo và mông bị anh nắm trong lòng bàn tay khẽ nâng lên.
Chốc lát sau, một thứ gì đó rung rung được nhét vào huyệt nhỏ của cô. Nơi đó bị làm đến mức thịt non lật ra ngoài, mở to không thể khép lại, vừa hơi cử động thì dâm thuỷ và tinh dịch đặc quánh sẽ trôi xuống dọc theo bắp đùi tạo thành một vũng bừa bãi dưới đất.
Anh nhét trứng rung vào: “Không cho chảy xuống.”
Chu Từ bất lực giãy giụa, thậm chí còn chủ động mở chân ra để tránh cho da khỏi bị thương.
Anh bật trứng rung đến tần số lớn nhất.
Chu Từ cong eo lên, ngón tay nắm lấy tóc mình, toàn bộ thân dưới đều đang run rẩy, thắt lưng tê dại đến đau nhức, sảng khoái phun nước ra khắp sàn nhà. Hoa đế cực kì nhức mỏi, bị ai đó sờ vào sẽ tiểu ra ngay, cả vùng bụng không ngừng co quắp.
Cô căm phẫn thầm nghĩ: Tên Tiết Kiệu khốn kiếp này.
Lát sau, tay anh bấu vào mông cô, cô lập tức mềm nhũn ra và thảm thiết kêu rên thành tiếng, trong đầu chỉ có một ý nghĩ —— lần sau cô phải bỏ cả hộp áo mưa vào túi mới được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.