Editor: Pepsi
“Để tôi đâm vào huyệt nhỏ của em thì tôi sẽ bỏ qua cho em, được không nào?”
Chu Từ run rẩy nhìn anh, răng môi mấp máy, lặng lẽ nói: “Không… Không có… Sẽ mang thai đó.” Tiết Kiệu mỉm cười nhặt quần dài rơi dưới đất của cô lên, ngón tay đưa vào túi, móc ra một chiếc bao cao su mỏng tang.
Giọng nói khách sáo của Quách Diệp vẫn vang lên bên tai, sắc mặt Chu Từ tái nhợt. Cách dây lụa, Tiết Kiệu nhẹ nhàng xoa bóp nụ hoa của cô, hờ hững xé bao cao su ra. Nó lạnh lẽo nhớp nháp rơi lên ngực cô. Chu Từ run lẩy bẩy, ngay sau đó, anh lười nhác chào tạm biệt với Quách Diệp rồi bấm tắt máy điện thoại.
“Bỏ thứ đồ này trong túi, rơi ra bị các bạn học thấy thì sao đây hả?”
Chu Từ rưng rưng nước mắt, ngượng ngùng khép bắp đùi lại thật chặt.
Một lát sau, có người khẽ gõ cửa.
“Thầy Tiết?”
Là giọng của Tần Lạc, rất thấp và chứa đôi chút rụt rè. Tiết Kiệu mỉm cười, thấy Chu Từ sợ hãi, anh cúi người xuống lấy quần áo: “Sợ cậu ta à?”
Anh nhẹ nhàng tháo bỏ cây thước mềm, động tác tập trung như thể đang mở quà tặng. Chu Từ chộp lấy cánh tay anh: “Đừng, thầy ơi, em xin thầy, đừng mà.”
Anh kéo cây thước mềm ra khỏi bộ ngực cô từng tấc một, kết cấu thô ráp cọ xát vào nụ hoa khiến cô run rẩy co rút dưới thân anh, côn thịt to lớn cọ qua hoa huyệt ướt đẫm của cô.
Ngoài cửa, tiếng nói chuyện của Tần Lạc và bạn khác vang lên:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dao-sau-gio-hoc/270047/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.