Chu Từ ngồi dưới sàn phòng tắm, mạnh tay chà xát người mình, muốn xoá tất cả những chữ viết kia đi.
Khả năng giữ mực của bút lông đương nhiên rất mạnh, cô kì cọ bụng mình đến mức đỏ chóe lên nhưng vẫn chẳng có tác dụng gì.
Ban nãy ngồi trên ghế sô pha, cô suy sụp và khóc lớn nhìn ba từ kia trong khi anh nở nụ cười dịu dàng, giơ tay nắn bóp đầṳ ѵú nhỏ nhắn thanh tú của cô: “Khóc gì mà khóc, lát tôi còn chơi em nữa mà.”
Ngón chân Chu Từ giẫm trên sàn nhà lạnh như băng, cô nhảy dựng lên muốn chạy trốn, vậy mà anh chỉ đứng nguyên tại chỗ và lạnh lùng nhìn cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của cô đang chạy vội tới trước cửa chống trộm: “Sao lại không đi? Nghĩ kĩ muốn ở lại cho thầy chơi em rồi à?”
Chu Từ chậm rãi xoay người, lưng dán vào cửa chống trộm rồi trượt xuống, ngồi bệt dưới đất khóc lớn.
Anh từng bước một đi tới, vân vê ngón chân đã bẩn của cô, giọng điệu hơi ghét bỏ: “Đi tắm đi.”
Chu Từ lắc đầu đáp không muốn, thế là Tiết Kiệu nhã nhặn tựa gần vào cô: “Thầy tắm cho em nha?” Trong mắt anh ánh lên tia sáng đáng sợ và nguy hiểm, lúc ghé sát vào, hơi thở ấm áp phả nhẹ lên mặt, ngón tay thon dài tàn bạo véo và kéo đầṳ ѵú của cô.
“Nhanh lên,” Ngữ điệu của anh cực kì hoà nhã, anh gằn giọng xuống thật thấp: “Tắm rửa sạch sẽ để lát tôi chơi em, vừa học thêm vừa làʍ ŧìиɦ, làm sai một đề sẽ đâm vào một cái, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dao-sau-gio-hoc/270038/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.