Bầu ngực căng mọng bị đánh đầy dấu thập.
Chu Từ dừng bước lại, lắc đầu thấp giọng phản kháng: “Không… Không được.”
Tiết Kiệu như có như không quay đầu lại, thản nhiên nhìn cô, không nói lời nào. Chu Từ bị anh nhìn làm chân nhũn cả ra, từng bước một từ từ tiến vào, lạch cạch khóa cửa lại.
Tiết Kiệu cong môi cười, dịu dàng nói: “Thật ngoan.”
Anh nhìn cô vẫy vẫy tay.
Chân cô gái gầy gầy, thẳng tắp, được bao bọc trong quần thể dục rộng thùng thình, dây lưng được buộc thành hình nơ bướm, kéo một cái đã cởi ra được. Anh cũng chẳng vội vàng cởϊ qυầи cô ra làm gì, mà duỗi tay ra, ngón tay lạnh băng tìm tòi sờ vào qυầи ɭóŧ bằng vải tơ tằm trên người cô, các khớp ngón tay khô ráo, lành lạnh vuốt ve qua viên ngọc yếu ớt.
“Thầy… Thầy, đừng…”
Giọng Chu Từ run rẩy, lại bị người kia thô bạo nắm lấy bả vai đặt lên cửa kính.
Văn phòng Tiết Kiệu nằm trên tầng năm, cửa sổ rất lớn lại đối diện sân thể dục. Giờ phút này lớp của bọn họ lại đang ở trên sân thể dục khởi động, âm thanh ồn ào lơ lửng bay trong gió từ sau lưng truyền đến.
Chu Từ ngồi ở chỗ đó, tấm lưng gầy yếu dán sát vào tấm kính thủy tinh lạnh như băng, đôi chân vừa dài vừa gầy cong lên, gập lại vụng về kẹp tay anh vào nơi đó.
“Không còn sưng nữa rồi.” Tiết Kiệu tỉ mỉ sờ từ trước ra sau xong hết rồi lại rút tay ra, đưa đến trước mặt cô: “Nhưng sao lại ướt thế này? Đang suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dao-sau-gio-hoc/270032/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.