Nơi đó dính nhớp lại vô cùng ẩm ướt.
Lúc Chu Từ về nhà đã qua 0 giờ, trong nhà vô cùng im lặng, không còn chút ánh sáng. Ba dượng chắc là đã ra ngoài đánh bài, chắc là hai ba tiếng nữa sẽ không về, ngày hôm qua mẹ đã đi công tác trên thành phố rồi.
Trong nhà chỉ còn một con chó nhỏ, nghe thấy tiếng mở cửa thì “lạch cạch lạch cạch” chạy đến, ngã vào cạnh chân Chu Từ để cô sờ sờ bụng nó.
Sau khi Chu Từ sờ bụng nó xong rồi, lại ôm con chó kia vào trong lòng xoa xoa lông nó. Khi nó nhắm mắt lại, cô nhanh tay nhanh chân mang chó nhỏ về lại tổ, còn bản thân mình thì vào bếp đóng cửa lại, mang tất cả ảnh chụp đều đốt thành tro bụi.
Nửa đường Tiết Kiệu đụng phải người đang trốn học là Tần Dụ, đánh bậy đánh bạ lấy được đống ảnh chụp này.
Trong di động của anh vẫn còn lưu lại bản ghi âm lời giải thích của Tần Dụ về chuyện này: “A, Chu Từ này à, thầy không biết đấy thôi, cô ấy chính là dựa vào những cái này để kiếm tiền, mấy cái này của cô ấy, em cũng chính là nhất thời bị quỷ ma ám…”
Trong ghi âm, giọng nói của cậu bạn cà lơ phất phơ, giọng Tiết Kiệu hỏi cậu ta rất điềm đạm nhưng lại kiềm chế: “Mấy file ảnh gốc này đang ở chỗ nào, có chia cho người khác xem không? Ảnh chụp còn bao nhiêu, đều ở trong này sao?”
Cậu bạn kia trả lời từng vấn đề anh hỏi, sau đó Chu Từ lại nghe thấy tiếng nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dao-sau-gio-hoc/270030/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.