Vừa rồi, trong lúc mơ màng, hắn đã bước đến cung điện của mẫu thân. Thấp thoáng trong đó có tiếng đánh nhau, âm thanh như tiếng bình vỡ kêu lên không ngớt.
Hắn cũng từ từ bình tâm lại, vừa muốn đi đến xem thì bỗng bị đánh thức bởi tình cảnh dị thường của Mạnh Phù Dao đang ở phía sau mình.
Ngón tay vừa đưa ra lập tức rụt lại, Chiến Bắc Dã liền quay người cản Mạnh Phù Dao.
Sự nổi loạn của Mạnh Phù Dao đã ngăn cản cơn điên cuồng vừa mới bắt đầu của Chiến Bắc Dã, nếu không hắn sẽ nhìn thấy cảnh Mẫu thân mình đang bị Phụ thân hành hạ. Nhưng do không nhìn thấy gì, nên Chiến Bắc Dã vẫn còn có thể tỉnh táo. Hắn ra tay cực nhanh, trường kiếm vừa rút ra đã chắn trước mặt Mạnh Phù Dao. Chiến Bắc Dã không hề do dự mà chém một nhát về phía trước, rồi đập mạnh vào đầu gối nàng.
Mạnh Phù Dao vội vàng tránh sang một bên, rồi lại tức khắc lách người lao về phía trước, gọi to: "Vô Cực! Vô Cực!"
Trên đỉnh núi, trong hang băng, Trưởng Tôn Vô Cực đang bị treo trên giá nghe thấy tiếng gọi của nàng, liền ngẩng đầu lên.
Miệng hắn còn dính chút máu, mỉm cười với nàng không chút do dự.
Mạnh Phù Dao lúc đó đau đến mức mắt tối sầm lại, suýt chút thì ngã. Nàng chống chọi lại với gió băng của mùa đông lạnh giá, nói to: "Đợi ta, ta đến cứu huynh, ta đến cứu huynh..."
Trưởng Tôn Vô Cực lại mỉm cười, miệng mấp máy như đang muốn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dao-hoang-hau/2208686/quyen-08-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.