Nguyên Bảo đại nhân đang cố gắng lao vào vòng ôm ấy. Nó muốn tìm lại sự ấm áp đầu tiên trong huyết mạch và cuộc đời của nó, nhưng móng vuốt của cái ôm ấy vẫn từ từ lỏng ra.
Thần thú sống trăm năm ở điện Trường Thanh, không cần kết bạn, chỉ cần đợi đến đúng thời khắc phù hợp, trên đỉnh núi thần Phong Uyên của Trường Thanh, tìm được quả Cửu Khướu, là tự động có thể mang thai.
Một khi đã sinh ra thế hệ sau, cuộc đời của thế hệ trước sẽ lập tức kết thúc.
Nó biết, sự sống của nó cũng đồng nghĩa với cái chết của mẹ nó. Đó chính là vận mệnh không thể thay đổi của những loài thú ở điện Trường Thanh. Cả cuộc đời của chúng mãi mãi là những đứa con cô độc.
Cả một trăm năm dài đằng đẵng, nó đều cô độc một mình...
Nó ôm lấy người mẹ đang lạnh ngắt bên cạnh nó, đặt sát đầu vào lòng mẹ nó.
Đột nhiên có bóng đen to béo vút qua, ôm chặt lấy nó vào lòng, thay cho cái ôm của mẹ nó, còn bày tư thế chuẩn bị cho bú sữa...
A! Con chuột mẹ điên khùng, phá vỡ quy luật trăm năm của thần thú Trường Thanh, con chuột dị thường, già mà không chết, loài dị biệt xuất hiện trong đám thần thú Trường Thanh!
"Chít! Chít!"
Sự xuất hiện của Hắc Trân Châu còn hơn cả sự xuất hiện của hung thần trong những giấc mộng đẹp. Nguyên Bảo đại nhân đang mơ màng trong phút chốc liền bừng tỉnh.
Nó ngẩng đầu lên, đôi mắt đen láy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dao-hoang-hau/2208682/quyen-08-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.