Khát vọng tình thân cả đời tan biến, tình thương cùa mẹ cả đời chỉ cầu mà không được, cha con thân thích cả đời đối chọi, đối địch sa trường, cuối cùng cha hắn tự sát đẫm máu ngay trước mắt hắn. Kết cục thảm khốc khiến hắn đau đớn mãi không thôi, vậy mà đó chẳng qua chỉ là một màn hô phong hoán vũ của sư phụ của hắn, Điện chủ đại nhân chức cao vọng trọng làm vậy chỉ để chặt đứt luyến tiếc hồng trần của hắn, bắt hắn toàn tâm quy thuận sư môn.
Nếu như không phải gặp được người con gái có lên Mạnh Phù Dao, một cô gái cố chấp lại tựa như ánh mặt trời chiếu rọi lòng hắn, thì có lẽ một người thanh lạnh nhạt nhiên như hắn thật sự bởi vì chuyện ấy mà chán nản, bởi vì sự rét lạnh khởi nguồn từ thời niên thiếu mà nản lòng thoái chí, từ bỏ hồng trần mười dặm phồn hoa, thanh tâm quả dục cống hiến cuộc đời mình cho sư môn trên núi tuyết.
Trưởng Tôn Vô Cực nhìn Thác Bạc Minh Châu, đầu mày khóe mắt điềm nhiên toát ra nét cười, nhưng Thác Bạc Minh Châu lại nhìn ra sự rét lạnh đến bức người như giá buốt sau cơn mưa tuyết trong ý cười đó, thế nên không kiềm chế nổi mà lùi lại hai bước.
"Hôm nay ngươi phục binh như vậy là vì lẽ gì?" Trưởng Tôn Vô Cực bất động, khoanh tay nhìn nàng ta, "Chẳng lẽ Càn Thát Bà Vương vốn luôn giữ vị trí trung lập chỉ đang nguỵ trang mình ở phái trung lập? Ngươi làm thiên hành giả, là vì muốn giúp Khẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dao-hoang-hau/2208648/quyen-08-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.