Tháng 7, năm thứ 63 Thương Khung thần quyền, vùng cực Bắc.
Nắng mai bừng lên, chiếu sáng loà một vùng núi tuyết ngút ngàn, từng tầng tuyết dày phản chiếu sắc vàng, tạo thành một lớp sương khói tựa như mây trời, tầng tầng cung điện nổi bật nơi đinh núi tuyết, từ xa nhìn lại như đang ở chín tầng mây.
Cung điện tầng tầng lớp lớp như thành luỹ, ngạo nghễ giữa mây trời, hùng vĩ mà tráng lệ, nhuộm thầm một màu xanh, dáng vẻ cổ kính trang nghiêm, cấu trúc lại hoa mĩ, tinh xảo, giữa chốn cung điện phù vân nối tiếp cuồn cuộn như lũ chảy, mây với khí trời xen lẫn mờ nhạt, ngưng kết thành từng bông tuyết lục giác tại chốn cực cao cực lạnh này, tung bay khắp trời, ba ngàn thềm ngọc, trải rộng khắp nơi.
Gió tuyết mịt mù, thành đom đóng kín, chí để người ngưỡng mộ ngóng nhìn từ xa, như vùng đất thế ngoại, hưởng tận khói lửa hồng trần.
Trường Thanh Thần điện.
Thần điện thực ra cũng là một toà thành, một toà thành không có binh thủ, nhưng cũng là toà thành hiểm trờ khó qua.
Cung điện trong thành rất nhiều, phân bố thành vòng tròn, bảo vệ toà đại điện ở chính giữa, toà thành đơn độc bốn bề đều là tuyết dày bất tận, duy chỉ có đại điện phồn hoa rực rỡ, cẩm tú như xuân, sắc hoa tím nhạt một màu tựa mây trời phiêu đãng không ngừng.
Trăm trượng xung quanh đại điện yên tĩnh không một tiếng động, ngay chính giữa là một bức tượng thần kỳ lạ, rô cùng đặc biệt, không đội quan(*),cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dao-hoang-hau/2208640/quyen-08-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.