“May quỳ đón tiếp!”
"Thay trời hành đạo!"
Người trên thuyền kia khí thế ngất trời, người bên thuyền này lại không biết làm sao.
Mạnh Phù Dao lẩm bẩm: "Tên ngốc nào gây chuyện vậy? Lần này ta đến không phải để đánh nhau mà để xin người ta giúp đỡ, ta không muốn còn chưa đặt chân lên Thương Khung mà đã đắc tội với người ta đâu..."
Đoạn lại cố ép mình trấn tĩnh nói: "Ta phải nhịn, nhịn, nhịn, nhịn..." Nàng phất tay áo, đeo vũ khí, rồi bay ra khỏi khoang thuyền, còn chưa kịp nói gì thì đã nhìn thấy cảnh tượng bi thảm phía trước...
Đế Phi Thiên ngoảnh đau nhìn đoàn người áo trắng tư thái cao quý kia, làu bàu: "Ồn ào thật đấy "
Nói rồi hắn ta phẩy phẩy tay áo, sau đó... con thuyền bên cạnh bỗng nhiên bị lật úp.
Đúng vậy, chính là bị lật úp.
Tựa như có một bàn tay vô hình khổng lồ đặt dưới đáy thuyền, lật úp con thuyền lớn gần ba mươi trượng kia lại.
Lật thì lật thôi, một vật lớn như vậy chỉ cần ùm một tiếng là xong xuôi, vậy mà chiếc thuyền lại bị lật một cách từ từ, giống như là một tay phong lưu rất giỏi chuyện giường chiếu, đang từ từ đè cô gái đẹp như hoa của mình xuống, dưới ánh đèn trong veo.
Nét mặt như bị hút hồn, tư thái nho nhã, động tác dạt dào tình cảm, còn người trong thuyền thì hết sức đen đủi.
Con thuyền nghiêng ngả, những người mặt lạnh băng đang giơ lá cờ kia dường như vẫn chưa phản ứng kịp trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dao-hoang-hau/2208633/quyen-8-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.