Nước mắt đọng lại trên khóe mi nàng mà chẳng thể rơi xuống.
Một giọt nước mắt lóng lánh màu đỏ, rơi xuống từ trong khóe mắt nàng, trong màn đêm nó giống như một viên hồng ngọc đẹp đến mức rung động lòng người.
Có một nữ tử khoác ánh trăng trên mình xông ra ngoài, vào giây phút đó ánh mắt nàng như một con sói bị thương, máu chảy từng giọt.
Bi thương, đau khổ, nàng chạy một mạch trong bóng đêm mà không ngoảnh đầu.
Dường như vào giây phút đó, có một cơn gió trong màn đêm đen kịt đã cuốn nàng vào nhà của A Xương, cánh cửa nặng nề mở ra, đập vào vách tường ầm ầm làm nứt cả nền đất.
A Xương đang ngủ say đột ngột bị tiếng động lớn làm tỉnh giấc, vừa ngồi dậy, liền nhìn thấy một bóng hình màu đen điên cuồng xông vào trong phòng, cậu không nhìn rõ chuyện gì đang xảy ra mà chỉ nhìn thấy một ánh mắt bừng bừng như lửa lại đỏ như máu, cánh tay của người đó bắt lấy tay cậu, ngay sau đó cậu đã bay lên không trung.
Cậu bị Mạnh Phù Dao túm chặt trong tay, trong lúc hoảng sợ cố gắng giẫy giụa, nhưng cánh tay chắc như sắt kia nhất định không chịu buông cậu ra.
Cửa vừa mở, trông không gian vô cùng tĩnh lặng thình lình xuất hiện một cái kích ba chạc dài như một con rắn độc lao thẳng về phía tim của Mạnh Phù Dao.
Nhưng Phù Dao chỉ quan tâm đến việc xông vào trong.
Nàng xem thứ vũ khí đang phát sáng lấp lánh kia như vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dao-hoang-hau/2208626/quyen-8-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.