Biển xanh bao la, mũi thuyền rẽ sóng.
Mạnh Phù Dao vịn tay vào mũi thuyền, tay trái dắt Nguyên Bảo đại nhân, tay phải ôm Cửu Vỹ Hồ(*),vậy mà vẫn còn một cô nương xinh xắn theo sau.
(*) Nguyên văn: tả khiên bạch, hữu kình hoàng, nghĩa là tay trái dắt con màu trắng (lông của Nguyên Bào màu trắng),tay phải cầm con màu vàng (lông của Cửu Vỹ Hồ màu vàng),lấy từ ý thơ “Tả khiên hoàng, hữu kình thương” trong bài “Giang thành tử - Mật châu xuất liệp” của tác giả Tô Thức (Tô Đông Pha) thời Tống, nghĩa là “Tay trái dắt chó vàng, Tay phải giơ chim ưng xanh”, có ý miêu tả khí thế rất lớn.
Giờ Nguyên Bảo đại nhân nào còn thời gian để đánh nhau với Cửu Vĩ nữa, bởi vì nó vừa được chủ tử giao phó một nhiệm vụ cực kì quan trọng - huấn luyện vị "ông đây" trở thành ngự tỷ xinh đẹp quyến rũ.
Còn vị "ông đây" thì đương ra sức vùng vẫy thoát khỏi lớp lớp dây thừng trói chặt trên mình, nó nhảy tưng tưng trên boong tàu, rướn cổ quát tháo: "Mẹ kiếp! Sao mày dám làm thế hả! Đó là sự sỉ nhục cực hạn đối với một anh hùng đấy biết không!"
Nguyên Bảo đại nhân gõ mạnh một cái, Kim Cương nổi khùng bèn vẫy cánh như muốn đánh lại, nó lại kéo căng sợi dây thừng, Kim Cương đang bị trói chặt cố nhảy lên mấy bước rồi lại ngã sõng soài.
Nguyên Bảo cười sung sướng, nó thong thả lấy nắm hạt dưa từ trong túi áo rồi chậm rãi tới trước mặt kẻ cuồng hạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dao-hoang-hau/2208614/quyen-8-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.