Cái siết cuối cùng của Giao vương giống như sắt thép nghìn cân siết nát xương cốt y. Y bình thản nhìn Mạnh Phù Dao đột nhiên quay đầu, khoé môi nhợt nhạt chợt loé lên ý cười.
Y nhìn thấy nữ tử đó đột nhiên quay đầu, giống như không chịu vứt bỏ Vân Ngấn mà lặn xuống một lần nữa.
Y nhìn thấy nữ tử đó vượt khỏi chúng nhân, cầm lấy trường đao, bám sát cái đuôi đó, bám không được lại dùng chính sức lực của mình giằng co với con thú lớn, lôi Vân Ngấn từ nơi tăm tối vĩnh hằng ra.
Y thấy nữ tử đó quay đầu, nhìn y cười tươi trên núi Huyền Nguyên, dưới bóng cây xanh, ánh mắt xán lạn chiếu sáng cả bầu tròi xám xịt.
Y nhìn thấy nữ tử đó ngồi cùng y ở hậu sơn Huyền Nguyên trong đêm trăng thanh gió mát, nhẹ nhàng đưa y một túi đậu khai hoa do nàng tự làm.
Y nhìn thấy trong võ trường luyện võ, y muốn hướng dẫn cho nàng thật tốt nội công kiếm pháp, nhưng nàng lại ngẩng đầu cười ngốc nghếch với y.
Y nhìn thấy trong cơn mưa to như trút nước, nàng cúi đầu sát đất, lúc ngẩng mặt, nàng đưa tay lên, dịu dàng nhìn y.
Ánh mắt dịu dàng đó kiếp này không thể thấy nữa... Lúc y phụ nàng mà đi, lúc y sa vào bùn lầy, lúc y ra tay cướp đoạt nàng, thì đời này kiếp này không có duyên gặp lại.
Không ngờ còn có thể bên nàng chặng đường cuối cùng.
Không ngờ còn có thể nhìn thấy nàng gạt bỏ mọi chuyện trước đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dao-hoang-hau/2208593/quyen-07-chuong-13-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.