Câu chuyện trong truyền thuyết kia, đêm trăng La Sát mà ai cũng không thể tin được rằng nó thật sự tồn tại ấy, đã qua đi!
Giây phút chạm được vào ánh sáng, trong đầu Mạnh Phù Dao bỗng nhiên "ầm" vang, phần còn lại của ý niệm bị khuấy đảo xông lên, chớp mắt muốn phá hủy ý thức của nàng. Nàng bắt lấy viên đan dược, cũng không nhìn rõ là loại thuốc gì liền nuốt bừa xuống.
Nàng nghe thấy phía sau có tiếng tay áo phất phơ mang theo tiếng gió, bèn lập tức tung người, điên cuồng mà chạy, mắt bị phủ một tầng đỏ rực không nhìn rõ thứ gì, hoàn toàn dựa vào công lực cao siêu để giữ vững thăng bằng, không phân biệt được phương hướng, cứ thế chạy như bay.
Điên cuồng lao đi.
Lướt qua những mái hiên cao thấp, những con đường ngoằn ngoèo, sau đó lại băng qua những dãy núi nhấp nhô, qua những cao nguyên trập trùng.
Đến tận lúc nàng quên mất bản thân tại sao lại phải chạy.
Đầu của nàng vẫn đau như muốn nứt ra, đó là di chứng do chiêu phá hủy tinh thần tàn nhẫn đó gây ra. Dư âm bị khống chế như vẫn còn lẩn quẩn trong đầu nàng. Mỗi lần nó dâng lên, nàng lại quên đi một phần quá khứ và hiện tại.
Để bản thân không bị mất trí nhớ, nàng không ngừng tìm thuốc trong túi để uống. Nhưng vì để thuận tiện, tất cả thuốc viên to to bé bé đều để chung trong túi thuốc. Nàng ngày thường cũng không tỉ mỉ ghi nhớ loại thuốc nào có kích cỡ thế nào, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dao-hoang-hau/2208581/quyen-07-chuong-9-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.