Sáng sớm sắc xuân gợn sóng, sương mù lãng đãng trôi trên mặt sông, một con thuyền nhỏ từ vách núi hai bờ nhẹ nhàng chèo ra, thuyền nương khéo léo chèo, chở chút ánh nắng hồng của buổi bình minh xuyên qua sương mù mà đi, tiếng mái chèo khua nhẹ trên sông, làm lay động mặt nước.
"Này, thuyền nương." Trên bờ đột nhiên truyền đến tiếng hô trong trẻo, thuyền nương nghe tiếng nhìn lại, thấy một thiếu nữ quần áo xanh nhạt đứng trên bờ vẫy tay với bà, dáng người còn đẹp hơn so với bờ Vọng Nguyệt, đôi mắt sáng kia khiến sương mù bình minh dường như mỏng đi vài phần.
Đứng bên cạnh nàng ấy là một nam tử cao ráo, chỉ thấy một nửa dung nhan, chắp tay mỉm cười nhìn sóng gợn lăn tăn, gió lướt trên vạt áo hắn, sóng mắt hắn thản nhiên gợn chuyến, bất giác khiến người nhìn hơi thở rối loạn.
Thuyền nương kinh ngạc nhìn đôi nam nữ, bà không hiểu những cụm từ hoa mỹ như là "một đôi thần tiên người ngọc sánh bước", chỉ chất phác thốt lên: "Quả là một đôi đẹp đẽ!"
Cô gái kia nhìn thấy bà ngẩn ngơ thì cười hì hì, chìa ra một thỏi bạc, nói: "Chúng tôi muốn sang sông, làm phiền bà."
Bạc ròng tỉ lệ chín chín phần trăm, chừng năm lượng đủ để thuyền nương sống nửa năm, bà vội vàng vui vẻ ra mặt nhận lấy, chèo thuyền qua, cô gái kia lại cười hì hì nói: "Xuống thuyền sẽ đưa bà thêm năm lượng."
Thuyền nương vô cùng mừng rỡ, cô gái lại mỉm cười nói: "Nhưng mà có điều kiện." Nàng đếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dao-hoang-hau/2208481/quyen-5-chuong-4-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.