Ánh nắng sớm mai nhàn nhạt chiếu lên con đường mòn vô tận.
Lúc này đã gần đến tháng hai, băng tích tụ lâu ngày dần tan chảy, gió xuân như đao, cắt gọt nên cành lá xanh biếc, đung đưa lay động như lá cỏ sắc xanh, một chú chim non màu xanh đậm, cánh vàng nhạt bay qua hàng hàng lá cờ, mỏ ngậm một mảnh mây trắng mềm mại.
Vì còn sớm nên trên đường trống trải không một bóng người, chỉ có hai người sóng vai nhau, đó là Mạnh Phù Dao và Trưởng Tôn Vô Cực.
Đằng sau họ chỉ có Thiết Thành, Mạnh Phù Dao ngại mang theo ba nghìn hộ vệ chỉ thêm vướng víu, liền lệnh cưỡng chế cách xa nàng một dặm. Vì thế, Hãn quân tinh nhuệ đã quen phóng ngựa lao nhanh đành phải ghìm ngựa nhìn chằm chằm bóng lưng nàng. Nàng ở phía trước đi qua đi lại, bọn họ ở phía sau cũng nhích tới nhích lui.
Cửa thành lãnh thổ Toàn Cơ ở phía trước, từ xa đã thấy cửa thành mở ra, hai đội binh sĩ áo giáp sáng ngời mang nghi trượng phi ra, bao quanh lấy một nam tử y bào màu huyết dụ rong ngựa chạy tới, trên ống tay áo của hắn ta có một đường hoa văn màu tím rất dễ chú ý, Trưởng Tôn Vô Cực hơi híp mắt, nói: "Hoàng tử Toàn Cơ."
"Vị nào?"
"Nhìn không ra, theo tuổi thì có lẽ là Cửu Hoàng tử hoặc Thập nhị Hoàng tử. Chắc là tới đón tiếp ta và nàng."
Mạnh Phù Dao "A!" lên, mỉm cười dừng ngựa chờ nam tử kia đến chào hỏi, kết quả người đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dao-hoang-hau/2208473/quyen-5-chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.