Trong điện Tố Tâm, “tỷ muội” cười nói vui vẻ ăn bữa cơm tiểu niên, trong cung Sùng Hưng lại là một phong cảnh khác.
Tâm tư Mạnh Phù Dao gần đây chỉ nghĩ đến việc hô phong hoán vũ, từng bước ép sát, một lòng muốn dùng dao cùn từng bước băm chết Hiên Viên Thịnh, chẳng có một chút khái niệm gì đối với tiểu niên cả. Buổi chiều, nàng từ điện Thừa Minh của Hiên Viên Mân quay về, vừa bước vào sân liền giật mình.
Sao lại tối om, một ánh đèn cũng không có?
Mạnh Phù Dao mấy năm nay trải qua máu lửa, trước giờ vừa phát hiện khác thường liền lập tức lùi lại, tuy nhiên nàng còn chưa lùi đến hai bước, cánh cửa phía sau đã bỗng dưng lặng lẽ đóng lại.
Mạnh Phù Dao đứng yên, chân khí vận hành, da mặt như ngọc, sau đó nàng khẽ cười, từng bước tiến về phía trước.
Trên đỉnh đại điện trước mặt, một chiếc đèn lồng chậm rãi bay xuống.
Đèn lồng giấy đỏ, được làm thủ công tinh tế, đính thêm dài lụa màu vàng cùng mã não lưu tô, hình dáng hoàn toàn giống với đèn lồng mừng năm mới trong cung, nhưng so với đèn lồng tầm thường trong cung thì đẹp hơn nhiều.
Đèn lồng đỏ thả trôi trong bóng tối đen kịt nơi cung điện, những nơi bay qua đều để lại ánh sáng đỏ lung linh, nhưng vì nó xuất hiện một cách kì dị, nên khiến lòng người sinh ra cảm giác bất an.
Mạnh Phù Dao chăm chú ngẩng đầu lên nhìn.
Đèn lồng bay tới gần, nàng mơ hồ thấy bóng dáng nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dao-hoang-hau/2208442/quyen-4-chuong-10-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.