Tiếng gọi "Đệ đệ" kia phảng phất trong gió đêm, âm thanh tuy thấp nhưng khi truyền vào tai lại khiến lòng người chấn động.
Vân Ngấn như thể bị tiếng gọi đó đánh ngã trong phút chốc, đột nhiên cứng đờ dưới kiếm của Yến Kinh Trần, hắn đứng bất động tại chỗ, không biết vì sao lại khiến cho người ta có cảm giác như cái se của mùa đông bất ngờ ùa về, rồi mọi thứ đều chầm chậm kết thành băng vậy.
Yến Kinh Trần cũng đang khẽ thở dốc, vừa kinh hãi vừa nghi ngờ nhìn Vân Ngấn kỹ càng từ mặt mũi trở xuống, cũng từ từ trở nên kích động.
Mạnh Phù Dao ở trên nóc nhà phía đằng xa, lúc này mới phát hiện, Vân Ngấn và Yến Kinh Trần nếu tách nhau ra thì quả là hai người khác biệt, nhưng khi đứng cạnh nhau thì quả nhiên tướng mạo có sự tương đồng, như anh em ruột thịt. Cả hai đều cao ráo và gầy, sống mũi rất cao và thẳng, trưóc kia không phát hiện ra vì tác phong của họ khác nhau rất xa.
Thế nhưng nhìn vào mắt Vân Ngấn, hình như hắn không có ý muốn tiếp nhận Yến Kinh Trần, hắn đột nhiên quay đầu, mặc kệ kiếm đang kề trên cổ mình, Yến Kinh Trần vì đang kinh hãi nên quên mất thu kiếm lại, một vệt máu bắn ra khiến Yến Kinh Trần hoảng hốt vội vàng hạ kiếm, máu trên cổ Vân Ngấn chảy ròng, hắn bước đến bên cạnh Nhã lan Châu đang dựa tường nghêu ngao hát.
Yến Kinh Trần tra kiếm vào vỏ, vội vàng đuổi theo, kéo ống tay áo Vân Ngấn, "Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dao-hoang-hau/2208393/quyen-3-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.