Thời gian vẫn trôi theo quỹ đạo vốn đã định sẵn, nhưng mỗi quốc gia có sự tính toán thời gian khác biệt. Đây là cuối xuân năm Thiên Thu thứ bảy ở Thiên Sát, cũng là cuối xuân năm Vô Cực Chính Ninh thứ mười sáu.
Vào một ngày cuối xuân năm đó, có người vừa thoát khỏi lằn ranh sống chết nơi núi non hiểm trở, rừng thiêng nước độc ở Thiên Sát; có người đang ngồi nhàn nhã uống trà mạn đàm vui vẻ, dong thuyền dạo chơi trên hồ bên cạnh giai nhân, ngắm cảnh non sông tươi đẹp ở Vô Cực quốc.
Thuyền nhẹ trôi trên mặt hồ nước xanh biên biếc, sau tấm màn che mỏng là tú nữ xinh đẹp yêu kiều đang khảy đàn, tiếng nhạc trầm bỗng du dương, hương trà trong chén ngọc thoang thoảng vấn vít, khói sóng bao phủ mênh mang.
Nước hồ trong veo phản chiếu mắt mày của nam tử mặc áo bào tím thêu rồng bạc, nơi ống tay áo thêu những bông hoa lê be bé xinh xinh, vạt ống tay áo phủ trên mặt bàn, những ngón tay thon dài trắng muốt đang khẽ khàng nâng chiếc bình trà bằng ngọc lên châm.
"Đây là trà Sương Diệp, là đặc sản của nước Vô Cực ta, cây trà mọc trên vách đá nơi đỉnh núi mù sương, khi sương vẫn còn đọng trên lá thì cho vào nước tinh khiết lấy từ hồ trên núi, nấu trong bình ngọc ba lần nước sôi... Xin mời Công chúa dùng thử."
Nước trà có màu xanh u trầm trong chén trà bạch ngọc, lấp loáng nụ cười đẹp đến mê người của chủ nhân, chén trà được nhẹ nhàng đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dao-hoang-hau/2208359/quyen-3-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.