Ánh trăng sáng ngời đêm nay như muốn giúp con người hoàn thành ước vọng của mình, trăng tròn vành vạnh treo trên bầu trời trong vắt không một gợn mây, tựa như một tấm thảm mềm mênh mang bất tận. Những vì sao lấp lánh tỏa ánh sáng có từ ngàn vạn năm càng thêm lung linh rực rỡ.
Trước đó không lâu đã có một trận tuyết rơi khiến tối nay không khí mát rượi, sảng khoái, xa xa kia núi non trùng điệp, rừng cây rậm rạp, mà giờ khắc này trong ngôi thành nhỏ vùng biên cương hẻo lánh, cũng ngập tràn sắc màu ấm áp vui vẻ và lãng mạn.
Nguyên Chiêu Hủ mỉm cười bước về phía nàng.
Ánh mắt Mạnh Phù Dao chuyển động từ từ trên tấm thảm đỏ trải dài trên nền đất, đến đôi giày đen viền chỉ bạc, chuyển lên đôi chân thon dài được bao bọc trong chiếc quần toàn một màu đen, rồi chuyển lên chiếc đai lưng màu bạc được thắt chặt nơi eo, vòm ngực với đường cong hoàn mỹ, bờ vai vững chãi đầy chất nam tính. Đến đôi môi nhàn nhạt nét cười, khuôn mặt sáng lạn tuấn tú hơn người, cuối cùng đến đôi mắt thâm sâu như biển cả.
Nàng nhìn vào đôi mắt sâu hun hút của Nguyên Chiêu Hủ, cánh môi nở rộ hiện ra nụ cười tươi đẹp nhất.
Dáng vẻ này của Nguyên Chiêu Hủ thật khiến con tim nàng xao động không thôi…
Lần đầu tiên nàng nhìn thấy hắn toàn thân một màu đen, lại cảm thấy được thế gian này thật khó có người nào có thể như hắn vậy, biến màu đen u tối thành một màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-dao-hoang-hau/2208348/quyen-2-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.