ống xong cà phê, Hạ Chu Diễm bắt đầu cảm thấy buồn ngủ, hắn nghĩ chắc tại mình ở trong bể bơi lâu quá nên mệt mỏi, tán gẫu với Trác Dạ Húc vài câu bèn đi lên phòng khách tầng trên để ngủ.
Trác Dạ Húc vẫn ngồi ở phòng khách, nhắm mắt hát nhỏ, tay khẽ vỗ lên đùi. Ngải Cửu vừa vào nhà liền thấy bộ dạng đắc ý này của y, cởi áo khoác, bay qua ghế da từ phía sau rồi ngồi xuống bên cạnh y, khoác vai hỏi: “Hôm nay có chuyện gì vui mà cao hứng thế?”
“Chuyện tốt.” Y mở to mắt nhìn liếc nhìn Ngải Cửu, mí mắt hơi khép lại, “Muốn nói chuyện tốt thì đó cũng là chuyện tốt của cậu.”
Ngải Cửu hưng phấn xoa xoa tay, “A Húc, có thể nào là tối nay cậu tự nguyện nằm dưới?”
“Đầu của cậu có thể nghĩ tới chuyện khác không hả.” Trác Dạ Húc cũng khó giữ được thái độ ôn hòa.
“Tôi có suy nghĩ mà.” Ngải Cửu bắt đầu đếm ngón tay, nói: “Tôi ấy mà, một là muốn cậu tự nguyện nằm dưới, hai là muốn cậu tự nguyện bị tôi thượng, ba là nghĩ tới có biện pháp nào có thể khiến cho cậu tự nguyện nằm phía dưới, bốn là có biện pháp nào để cậu tự nguyện bị tôi…”
“Hồi chiều Vu Kỳ Kỳ tới tìm cậu.”
“Cô ta tới đây?” Ngải Cửu thu hồi gương mặt tươi cười.
Trác Dạ Húc đứng lên, chỉnh chu lại quần áo, nói: “Cô ta đợi tới gần trưa, tôi không giữ lại, cậu tự tới tìm cô ta đi.”
“Đợi hôm khác tính sau, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-bang-the-huu/3258638/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.