Tiền Đặt Cọc
Giang Đình Chu không về nhà ăn trưa, Ôn Thiển lại có thể làm bếp riêng.
Nàng thích ăn thịt bò, nữ nhi cũng thích ăn.
Lần trước làm món bò hầm cà chua, lần này Ôn Thiển dự định làm món đơn giản hơn, xào thịt bò băm với khoai tây thái sợi.
Món ăn này tuy đơn giản nhưng rất bắt cơm.
Trộn với cơm trắng, Ôn Thiển có thể ăn hai bát, nữ nhi cũng ăn được nửa bát.
Thêm một bát canh cải thảo, đó là bữa trưa của hai mẹ con.
Đối với nhiều đứa trẻ, khoai tây thái sợi xào là một món ăn ngon, Đường Đường cũng không ngoại lệ.
Xào với thịt bò băm, hương vị càng thơm hơn.
Món ăn còn chưa ra khỏi nồi, Đường Đường đã ăn lén vài miếng.
Nói là, giúp nương nếm thử độ mặn nhạt.
Con gái quá đỗi tinh nghịch, Ôn Thiển không có cách nào với nàng.
Đây là cục cưng thân sinh của mình, ngoài việc cưng chiều thì còn có thể làm gì? Đang ăn cơm, trong đầu nhỏ của Đường Đường có sự nghi hoặc lớn, cơm hôm nay sao lại trắng thế~
Ôn Thiển luôn để ý đến biểu cảm của nữ nhi, thấy nàng đầy vẻ nghi hoặc, lại bắt đầu lừa gạt: “Hôm nay gạo vo nhiều lần hơn, nhìn có trắng không?”
“Ân ân!”
Sự nghi hoặc được giải tỏa, Đường Đường giãn lông mày, vui vẻ ăn uống.
“Nương, thơm quá~”
Ôn Thiển gật đầu: “Nương cũng thấy thơm.”
Ăn hai bát vẫn thấy chưa thỏa mãn, Ôn Thiển bị chính sức ăn của mình dọa sợ.
Dùng tay đo vòng eo, không biết có phải ảo giác không, nhưng cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-ba-xuyen-ve-co-dai-mang-khong-gian-chay-nan-nuoi-manh-bao/4946714/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.