Bán Heo Rừng
Đường Đường gan dạ lắm, cứ đòi xem cảnh mổ heo.
Hết cách, Giang Nguyệt đành phải ôm tôn nữ, xem toàn bộ quá trình xẻ thịt heo.
Giang Đình Chu cảm thấy nữ nhi nhà mình có gan lớn hơn người, thế là hắn dùng đuôi heo để chọc nàng.
Ánh mắt tiểu nha đầu cứ dán chặt vào cái đuôi heo, trông có vẻ ngây ngốc, chẳng có phản ứng gì.
Giang Đình Chu thấy không dọa được con, đang định thu tay lại thì nói thì chậm, lúc ấy thì nhanh, tiểu nha đầu đã chộp lấy đuôi heo nhét thẳng vào miệng.
Giang Đình Chu sợ đến ngây người, đợi phản ứng lại liền vội vàng bảo Tưởng Tưởng buông tay.
Tiểu nha đầu không chịu, nắm chặt không buông.
Nàng còn vui vẻ c.ắ.n một cái.
Vì chưa mọc răng, đuôi heo vẫn lành lặn, chỉ dính chút nước bọt.
Tay không thể thắng chân, cuối cùng Đường Đường vẫn phải mất đi cái đuôi heo.
Nàng tủi thân nhìn phụ thân, bộ dạng sắp khóc đến nơi, trông thật đáng thương.
Giang Đình Chu nhẹ nhàng vỗ vỗ bàn tay nhỏ bé mũm mĩm của nữ nhi, “Động tác nhanh nhẹn thế này, trách nào luôn bị nương con đ.á.n.h vào tay.”
Ôn Thiển nghe thấy, lớn tiếng hỏi: “Chàng đang nói gì đấy, thiếp vừa nãy không nghe rõ.”
“Khụ khụ, ta không nói gì cả, thê t.ử nàng nghe nhầm rồi.”
Ôn Thiển hừ một tiếng, “Chàng ngứa đòn rồi, dám nói xấu ta trước mặt nữ nhi!”
Giang Đình Chu im lặng, liếc nhìn tiểu Tưởng Tưởng đang cười khúc khích.
“Cha bị mắng, con vui vẻ đến thế sao?”
“A~”
Tiểu nha đầu còn gật đầu.
Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-ba-xuyen-ve-co-dai-mang-khong-gian-chay-nan-nuoi-manh-bao/4907517/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.