Tô Ngư Ngư rửa mặt chải đầu xong xuôi rồi mới xuống mở cửa, bên ngoài vẫn là anh chàng shipper giao hoa cho cô, không chỉ giao hoa mà còn tặng kèm một câu chúc phúc. 
  
"Chúc cô Tô Ngư Ngư mỗi ngày vui vẻ, mọi việc suôn sẻ, hạnh phúc mãi mãi." 
  
"Cảm ơn anh." 
  
Tô Ngư Ngư nhận hoa, nhìn theo anh ta rời đi. 
  
Hôm nay là hoa nhài tươi thơm ngát, một bó rất to, Tô Ngư Ngư ôm vào mà suýt không thấy đường đi, cô tìm một bình hoa để cắm hoa nhài vào. 
  
Chẳng mấy chốc, điện thoại có tin nhắn đến, không cần nhìn cô cũng biết là ai gửi tới. 
  
"Em nhận được hoa chưa?" 
  
Tô Ngư Ngư chụp một tấm ảnh gửi cho anh, "Rất đẹp, nhưng không cần gửi hoa mỗi ngày đâu, nhà sắp không còn chỗ để nữa rồi." 
  
Hơn nữa cô không định ở đây lâu, từ ngày mai sẽ đi chơi ở thành phố khác, lịch trình không cố định, nơi nào vui vẻ thì đi nơi đó. 
  
Bạc Tri Cảnh, "Em cần anh giúp đỡ hoặc đi cùng không?" 
  
Mặc dù lịch làm việc hàng ngày rất dày đặc, nhưng anh có thể tập trung hoàn thành ở một điểm nào đó, vẫn có thời gian rảnh để đi cùng cô. 
  
"Không cần đâu, anh cứ làm việc tốt nhé, em muốn đi một mình." 
  
Thế giới này có quá nhiều nơi thú vị, Tô Ngư Ngư định đi chơi bên ngoài một năm rồi mới về, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-ba-hao-mon-chi-muon-song-an-nhan/3731322/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.