“Các vị võ lâm đồng đạo. Mọi người đều biết, hôm qua Trí Không đại sư bị tặc nhân hạ độc thủ, may mắn không nguy hiểm đến tính mạng. Trí Không đại sư đức cao vọng trọng lại ôm ấp một lòng từ bi, vì bảo vệ cho sự an toàn của võ lâm đồng đạo, tự hủy võ công để chống lại kịch độc. Thiếu Lâm không hổ là thái sơn bắc đẩu của võ lâm chúng ta. Giờ ta cần phải đề phòng gấp bội, mau chóng chọn ra một tân võ lâm minh chủ, để có thể tìm ra kẻ bại hoại võ lâm, che dấu hành tung của mình vô cùng thâm hậu này, cũng không uổng nỗi khổ tâm của Trí Không đại sư.” Huyền Tịnh sư thái hạ giọng niệm một tiếng A di đà phật, liền tuyên bố ngày tỷ thí thứ hai bắt đầu.
Bên trái thượng tịch, Diệp Tư Ngâm vén rèm lên, Huyền Du Nhiên lập tức đến chào hỏi: “Ân công tử, một đêm không về, chắc là rất vất vả.”
“Vô phương, tại hạ bất tài, không thể giúp gì cho Trí Không đại sư. Cũng không cách nào ngăn cản tặc nhân kia tiếp tục làm ác.” Tiếp tục đeo một gương mặt bình thường, Diệp Tư Ngâm nhẹ giọng nói.
“Hừ, đúng là có tiếng mà không có miếng . Ca ca cần gì phải khách khí với y chứ, nhìn xem y có để mặt ca ca chút nào đâu!” Thanh âm kiêu căng, đúng Huyền Du Cầm đã lâu không thấy. Bị huynh trưởng trừng mắt, lập tức câm miệng, nhưng đôi mắt to tròn kia vẫn trừng trừng nhìn Diệp Tư Ngâm, bĩu môi không phục.
Diệp Tư Ngâm hơi dở khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-anh-am-huong/97751/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.