Diệp Tư Ngâm phút chốc ngẩng đầu, mắt tím lại ẩn ẩn hiện lên oán hận: “Như vậy ngay từ đầu ngươi đã đối xử tốt với ta như vậy, chỉ là vì cái gọi là vận mệnh đó? !”
Đôi mắt tím sẫm thoáng chốc thít chặt, Diệp Thiên Hàn thấp giọng quát: “Không!”
Hắn là lo lắng Diệp Tư Ngâm hiểu lầm hắn là vì số mệnh mới yêu y, vậy nên mới không muốn y biết chân tướng chuyện này. . . . . . Nề hà, hôm nay, vẫn khiến y hiểu lầm. . . . . .
Nhìn sắc mặt Diệp Thiên Hàn đông lại, Diệp Tư Ngâm không thể nhận cái kết quả buồn cười này, đối phương là vì một”Vận mệnh” vớ vẩn nào đó mà yêu y, mắt tím trong suốt tràn ngập oán hận.
Diệp Tư Ngâm rõ ràng hiểu được, y yêu nam nhân này. Cho dù y cách đây không lâu y mới hiểu được cái gì là “Yêu” , cho dù ý thức được tình yêu say đắm của mình là thứ mà thế gian cho rằng là “Loạn luân cấm kỵ” y đã mâu thuẫn cùng do dự, cho dù biết được nam nhân này yêu y là vì cái gọi là “Vận mệnh” . . . . . . Y vẫn như cũ không thể phủ nhận sự thật y yêu hắn.
Kỳ thật yêu chính là yêu. Vô luận vì nguyên nhân nào mà yêu, kết quả mới là chuyện quan trọng nhất. Thế nhưng Diệp Tư Ngâm lại không cách nào nhận cũng không nguyện nhận, Diệp Thiên Hàn yêu y, không phải vì y là y —— một con người bên ngoài là Diệp Tư Ngâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-anh-am-huong/1903880/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.