Nhưng vấn đề là thời gian trôi lâu như vậy, rốt cuộc Thái t.ử phi đang ở đâu? Ngay cả Hoàng thượng cũng đã sinh ra vài phần nghi ngờ.
Khi mọi người đang giằng co, ngoài đám đông bỗng truyền đến một câu:
“Phụ hoàng, mẫu hậu, sao mọi người lại ở đây?”
Mọi người quay đầu nhìn thấy ta, liền vô thức nhường ra một lối đi.
Ta không hiểu chuyện gì, vẫn mỉm cười giải thích:
“Thần tức vừa rồi không chịu nổi rượu, nên đã vào gian phòng bên nghỉ một lát, quay lại điện thì phát hiện mọi người đều không có ở đó.”
“Nơi này… đang có náo nhiệt gì vậy?”
Ta vừa cười vừa quay đầu, giây tiếp theo liền nhìn thấy Ôn Diệu Ý toàn thân trần trụi.
“Cái… cái gì đây! Chuyện này là sao?”
“Thôi Phù Âm, ngươi còn dám giả vờ vô tội. Là ngươi thấy Diệu Diệu được sủng ái hơn ngươi, nên nhân lúc hôm nay đông người lộn xộn mà hãm hại nàng, có đúng không?”
Hoàng hậu lớn tiếng chất vấn, không còn nửa phần đoan trang hiền hòa như ngày thường.
Ta kinh ngạc nói:
“Ôn muội muội từ khi vào kinh, bất kể ăn uống ngủ nghỉ, thần tức không điều gì không để tâm. Ngay cả quyền quản lý bếp núc trong Đông cung ta cũng giao cho nàng. Chẳng lẽ thần tức còn chưa đủ tốt sao?”
“Thần tức biết mẫu hậu không thích thần tức, nhưng cũng không thể vì thế mà vu oan cho thần tức như vậy. Thần tức từ nhỏ được gia giáo nghiêm cẩn, đến một con kiến còn chưa từng giẫm c.h.ế.t, sao có thể làm ra chuyện dơ bẩn như thế?”
Trong đám đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-am-dao/5021251/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.