Khi Hàn Vân Long mang theo một đám vệ sĩ xông vào, nhìn qua chính là một cảnh như thế này: bảy tám người nằm trên mặt đất không ngừng lăn lộn, cả người đều bị cào đến thịt da lẫn lộn, vẻ mặt thì dùng thống khổ thôi vãn chưa đủ diến tả, lại còn một vũng máu đen gần đó trông cũng vô cùng kinh dị, bọn chúng đều kêu gào đến ma kêu quỷ khóc đau đớn vô cùng! Tình cảnh ấy khiến người ta kinh đến buồn nôn, mấy vệ sĩ tóc gáy dựng ngược cả lên, sống lưng một mảnh lạnh toát! 
Hàn Vân Long vài bước đi đến trước mặt Lam Tịch, nắm vai thiếu niên mạnh mẽ kéo vào trong lòng, bởi vì dùng sức quá độ khiến cằm Lam Tịch suýt nữa gãy ra! Tựa vào trong lòng cha, Lam Tịch có thể cảm giác rõ ràng được thân thể cha run rẩy vô cùng, Lam Tịch an tâm cười một chút, cha dang lo lắng cho ta sao? Hàn Vân Long cứ như vậy ôm siết Lam Tịch không chịu buông ra, thân thể run rẩy qua hồi lâu mới yên tĩnh trở lại! 
“Cha!” 
“Thực xin lỗi, thực xin lỗi bảo bối, đều là cha không tốt!” 
Hàn Vân Long chậm rãi buông tay ra, cúi đầu nhìn Lam Tịch. Lam Tịch ngây ngẩn cả người, bởi vì hắn thấy hốc mắt phụ thân ướt! Hàn Vân Long đem con trai từ trên xuống dưới cẩn thận nhìn một lần! 
“Bảo bối, con không bị thương đi?” 
“Bọn hắn, bọn hắn khi dễ ta!” Lam Tịch lập tức biến thành đứa nhỏ ngoan ngoãn, thậm chí còn cố trào ra hai giọt nước mắt, vẻ mặt ủy khuất kia khiến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-ai-tinh-doc-lam-tich/1587035/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.