“Lam Tịch, tỉnh rồi thì ăn chút gì đi!”
“Phụ thân thế nào?”
“Em yên tâm đi, ngày hôm qua sau khi em hôn mê thì cha liền tỉnh, hiện tại đã không có việc gì!”
“Nga, vậy là tốt rồi!” Lam Tịch lúc này mới an tâm ăn như hổ đói cả một bàn ăn thịnh soạn! Buổi tối, Lam Tịch muốn đi bệnh viện thăm cha, hai vị ca ca chết sống không đồng ý, cha ban ngày gọi điện thoại bảo, để Lam Tịch ở nhà tĩnh dưỡng thật tốt, không được chạy loạn! Lam Tịch bất đắc dĩ chỉ có thể ngoan ngoãn trở về phòng, vừa về tới phòng liền vội thay quần áo nhảy từ tầng ba xuống, tránh thoát vệ sĩ tuần tra trèo tường ra ngoài!
Hàn Vân Long nghe xong thư ký hội báo cáo, xử lý xong chuyện của công ty, chuẩn bị nghỉ ngơi thì Lam Tịch vào phòng! Hàn Vân Long sửng sốt, vừa rồi gọi điện thoại đứa con trai cả còn nói Lam Tịch đã ngủ rồi, như thế nào đột nhiên chạy tới đây? Hàn Vân Long đuổi hết người trong phòng ra ngoài!
“Bảo bối, lại đây!”
“Nga!” Lam Tịch thấy phụ thân mặt không hề vui, đứng ở một bên không dám nói lung tung, nghe cha gọi, nhnah nhanh đến bên giường! Hàn Vân Long thở dài một hơi, kéo Lam Tịch vào trong lòng mình!
“Lam Tịch, con thật không ngoan, không phải bảo con ở nhà nghỉ ngơi sao?”
“Cha đừng nóng giận, ta chính là lo lắng cho cha mà!” Lam Tịch dụi dụi vào ngực của cha, thấy băng gạc quấn một lớp dày lại đau lòng! Hàn Vân Long xoa xoa tóc con trai nói:
“Là con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-ai-tinh-doc-lam-tich/1587031/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.