“Lưu quản gia, bát này ta đã dùng xong, trả lại cho ông!” Lam Tịch hưng phấn đi xuống dưới lầu cầm chén nhét vào tay Lưu quản gia!
“Tam thiếu gia, cậu lấy bát này đựng gì?”
“Thạch tín!” Lưu quản gia thiếu chút nữa cắn đứt lưỡi của mình, bát này lúc nào thì bị thiếu gia lấy đi? Bát khác thiếu gia cũng sẽ không đựng qua độc dược đi?
“Tam thiếu gia, bát trong phòng bếp cậu cũng dùng qua?”
“Đương nhiên là không, chỉ dùng duy nhất cái này, không cần khẩn trương!”
“Tam thiếu gia, ngày mai tôi mua cho cậu dụng cụ chuyên dụng để chế dược đi!”
“Thế thật tốt, vậy làm phiền Lưu quản gia, bát này rửa qua rồi mang cất đi!”
Lam Tịch vui vẻ chạy về phòng, Lưu quản gia quay nhìn cái bát trong tay, nhanh chóng ném vào thùng rác! Lau mồ hôi lạnh, phân phó người hầu sau này cũng phải cẩn thận trông coi phòng bếp, ngàn vạn lần không nên để tam thiếu gia lén lấy đi thứ gì!
“Tam thiếu gia, mời xuống lầu dùng cơm!”
“Ừm, ta lập tức xuống ngay!”
Lam Tịch rửa tay rồi xuống lầu, thấy đại thiếu gia cùng Nhị thiếu gia đang ngồi ở bên cạnh bàn ăn nhìn chằm chằm hắn! Lúc này mới lại hình như từ ngày đầu tiên gặp qua một lần lúc sau đó cũng chưa từng gặp lại, chắc là mỗi ngày đều đi học đi!
“Đại ca nhị ca!”
“Làm cái gì trong phòng mà xuống trễ vậy?”
“Ách, đọc sách mà thôi!”
“Còn muốn chúng ta chờ, thật sự là không có phép tắc!”
“Thực xin lỗi!”
Hai vị thiếu gia nhìn nhau rồi bĩu môi! Lưu quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-ai-tinh-doc-lam-tich/1587023/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.