“Lam tịch, sau này con chính là tam thiếu gia của nhà, không cần khách khí với bọn họ như vậy!”
“Đã biết, phụ. . . . Ta là cần xưng hô ngài là phụ thân đại nhân sao?”
“Kêu phụ thân hoặc cha, không cần thêm hai chữ kia!”
“Ta đã biết thưa cha!”
Lam tịch nâng tách trà lên uống một ngụm, một mùi thơm ngát bay lên! Loại trà này thực ngon hơn nhiều so với trà ở cô nhi viện lắm!
“Trà Long tỉnh Tây Hồ?” người hầu bên cạnh đều ngạc nhiên, tiểu thiếu gia chỉ cần uống một ngụm mà có thể đoán ra là loại trà gì?
“Con đoán được?”
“Vâng!” Hàn Vân Long mỉm cười, đứa nhỏ này thật đúng là làm cho người ta đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, bất phàm như vậy, không hổ là con ta!
Hai người đang nói chuyện, một lão nhân tóc bạc hoa râm mặt mày hồng hào từ trên lầu đi xuống, Hàn Vân Long quay đầu lại nhìn thoáng qua thì đặt ly cà phê xuống rồi đứng lên!
“Phụ thân, ngài lại muốn xuất môn?”
“Ừ, trong lúc còn có thể đi đứng thuận tiện ra ngoài dạo chơi nhiều một chút!”
Lam Tịch vừa nghe hóa ra là gia gia thì vội vàng đứng lên, thấy lão nhân gia kia ngồi ở trên ghế salon đang đánh giá hắn!
“Lam Tịch, kêu gia gia!”
“Gia gia! Lần đầu gặp mặt thỉnh chiếu cố nhiều, ta là Lam Tịch!”
“Lại đây cho ta xem nào!”
Vị gia gia này thực có khí phách, vừa nhìn cũng biết ngay không phải là nhân vật đơn giản, ánh mắt kia giống như có thể trông thấu lòng người! Lam Tịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phu-ai-tinh-doc-lam-tich/1587021/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.