Thấy đám đàn em tự do tận hưởng thì anh lại có những cảm xúc lẫn lộn. Bữa sinh nhật này cho Phong Vũ một cảm giác rất mới lạ nhưng cũng rất thân thuộc.
Mới lạ vì từ khi còn nhỏ, những bữa tiệc sinh nhật của anh đều tổ chức một cách vô cùng long trọng, là một bữa tiệc cho giới thượng lưu.
Nhìn thì hào nhoáng nhưng thật ra buổi sinh nhật ấy không khác gì một bữa tiệc ngoại giao.
Những người tham dự chúng chỉ toàn mang trên mình những chiếc mặt nạ nhìn rất chán ghét, miệng lưỡi nịnh bợ nhưng tâm hận không thể cắn xé đối phương.
Còn cảm giác thân thuộc anh đang cảm nhận được thì đến từ chính những gì ngay bên cạnh anh.
Đây là sinh nhật đầu tiên của Phong Vũ mà nó được tổ chức một cách đơn giản.
Vật dụng trang trí rất bình thường, ruy băng đầy sắc màu, đèn điện nhấp nháy, bàn ăn cũng không sang trọng, đôi khi chỉ cần một đĩa đầy thức ăn thì bàn tay cũng có thể trở thành bàn.
Đặc biệt những người tham gia bữa tiệc này đều là những người thật lòng yêu thương anh. Bọn họ không mang một bộ mặt giả tạo đến mà đó chính là con người thật của mỗi người.
Họ có thể thoải mái chửi bới, đôi khi rượt đuổi nhau chạy quanh vườn, không cần phải nhìn sắc mặt người khác mà sống.
Nhìn những điều ấy từ những người đã sát cánh bên mình khiến Phong Vũ mới cảm nhận được đây chính là một bữa tiệc sinh nhật thật sự.
“Cảm ơn em Tiểu Ý! Cảm ơn em đã cho anh cảm nhận được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vu-thay-doi-vi-em/588889/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.