Nguyên một tuần nay Giai Ý dở chứng lười làm nên đã tạm thời nghỉ việc ở nhà tận hưởng.
Phong Vũ cũng rất chiều chuộng cô, cái gì Giai Ý không thích anh sẽ không ép.
Cái tính Giai Ý rất lạ, làm việc trong trạng thái bị ép buộc thì sẽ không hiệu quả, ngược lại, nếu làm trong tư thế tự nguyện thì năng xuất cao cực kỳ.
Cũng trong cái tuần này ở tập đoàn Á Dương ngày nào cũng có nhân viên trở về một cách thê thảm từ phòng chủ tịch.
Cô không đi làm nên những báo cáo thường ngày cô vẫn làm sẽ được giao cho người khác, nhưng những bản báo cáo họ trình lên đều không vừa ý anh. Phong Vũ đã quen với cách làm việc của Giai Ý.
Đã thay không biết bao nhiêu người, nhưng đều bị anh mắng cho thê thảm.
Mới sáng sớm mà đã có gần chục người bị mắng. Tạ Thiên ở bên cạnh nhìn từng nhân viên vào rồi ra thì cũng thương.
Ngay cả anh cũng bị vạ lây, anh bị Phong Vũ nổi cáu bất cứ lúc nào.
Để cứu bản thân cũng như những nhân viên nhỏ bé tội nghiệp, nên anh đành phải cầu cứu Giai Ý. Tạ Thiên lén lấy điện thoại nhắn tin với cô.
“Giai Ý yêu dấu! Em có thể quay lại làm việc không? Chủ tịch đại nhân đang hành hạ những nhân viên bé nhỏ như bọn anh, tụi anh sắp không chịu nổi rồi!”
*Click*
Cái không gian yên lặng nay càng thêm tĩnh lặng. Tạ Thiên đã trót quên chuyển điện thoại về chế độ im lặng.
“Tạ Thiên! Cậu có thời gian sử dụng điện thoại thì sao không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vu-thay-doi-vi-em/588877/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.