Giúp Giai Ý ăn xong Phong Vũ liền gọi người mang khay đồ ăn xuống, rồi cho cô uống thuốc đầy đủ. Sau đó tiến đến ngồi bên cạnh Giai Ý, để cô nằm trong lòng mình.
"Hôm nay đi mua sắm cùng cô Dung có mua được gì không?"
Giai Ý an tĩnh trong hơi ấm của anh, nhẹ nhàng đáp "Không để ý được nhiều, chúng...chúng không hấp dẫn"
"Có phải cô nhỏ đã bỏ rơi em mà tự mình đi mua sắm đúng không?"
"Sao anh biết?" Giai Ý có chút bất ngờ.
Phong Vũ mỉm cười "Tính cô ấy trước nay đều như thế, em đừng để bụng!"
"Em không để ý, ngược lại em còn thấy cô ấy rất dễ gần và còn vui tính nữa."
Anh nhìn cô ngoan ngoãn trong lòng thì thấy rất an tâm, cô không sao là anh mừng rồi.
"Vậy giờ em ngủ đi!"
Phong Vũ đang định đứng dậy thì bàn tay lạnh ngắt của Giai Ý níu anh lại. Anh bất ngờ liền hỏi.
"Sao vậy?"
Giai Ý định nói gì đó nhưng lại thôi, ngượng ngùng đáp lại anh ý khác "Không...không có gì! Chỉ muốn dặn anh nhớ ăn uống đầy đủ!"
Anh ngơ ngẩn một lúc, trong mắt cô rõ ràng đang không muốn anh đi, nhưng không dám nói.
"Anh sẽ ăn sau. Nào! Giờ anh dỗ em ngủ nhé!"
Giai Ý không hề có ý phản kháng, nhẹ nhàng nhích người chỉnh lại tư thế.
Cô nằm thẳng trên giường, Phong Vũ ngồi ở ngay trên cùng. Giai Ý quay người ôm lấy lưng của anh, bàn tay anh ấm áp vỗ vào lưng cô như dỗ một đứa trẻ đi ngủ.
Có lẽ vì có Phong Vũ bên cạnh nên Giai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vu-thay-doi-vi-em/588869/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.