Tập đoàn Á Dương vẫn như ngày nào, vẫn nguy nga, sừng sững đứng ở trung tâm thành phố.
Giai Ý thật sự rất ngưỡng mộ Phong Vũ, anh như một hình mẫu lý tưởng của cô vậy.
"Nè! Anh làm chủ tịch của một tập đoàn lớn như thế này có cảm thấy áp lực không?"
Cô đang đi cùng anh ở hành lang, bất giác cất tiếng hỏi.
Phong Vũ nghe câu hỏi thì chỉ nhún vai "Bình thường thôi!"
Cô bật cười "Anh đúng thật là!!"
"Em không tin sao? Người đàn ông em rất giỏi đấy nhé!"
Giai Ý nghe thì nghe nhưng lại cảm thấy lời anh nói không đáng tin. Anh giỏi thì cô tin, còn những thứ khác thì không.
Khi trước, lúc mẹ còn sống, cha cô thường xuyên gặp chuyện rắc rối ở công ty, mỗi lần như vậy thì cha cô thường hay về nhà trút giận lên mẹ cô.
Cha cô chỉ kinh doanh nhỏ thế nhưng đã thường gặp rắc rối, còn Á Dương lại là một tập đoàn lớn, để điều hành chúng chắc chắn không dễ dàng gì.
Từ lúc quen biết anh, cô chưa từng thấy anh tức giận, cũng chưa từng thấy anh sầu não về vấn đề công việc. Chính vì nó quá hoàn hảo khiến Giai Ý khó mà tin.
Vào trong phòng làm việc, Giai Ý bất đầu đi khắp phòng xem xét mọi thứ, cũng khá lâu rồi cô chưa đến đây mà.
Phong Vũ thì cần giải quyết một số công việc nên không để ý đến Giai Ý.
Ngồi ở chiếc sofa quen thuộc, ngắm nhìn anh tập trung làm việc. Đây quả thực là khung cảnh hiếm ai có thể chiêm ngưỡng.
Ngồi một hồi, Giai Ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vu-thay-doi-vi-em/588866/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.