Giai Ý bị bọn người lưu manh lôi đi không thương tiếc, cô cố gắng vùng vẫy hòng để thoát ra nhưng vô ích, sức cô không thể vượt qua bọn họ.
Đang không biết phải làm thế nào thì một bóng đen từ đâu xuất hiện, sau đó là những tiếng kêu la của đám thanh niên kia, chúng nằm lăn lộn ra đất.
Định thần lại, Giai Ý mới biết rằng bóng đen bí ẩn kia chính là Phong Vũ, cô mừng đến nỗi sắp khóc đến nơi.
"Phong Vũ!!" Cô nhào đến ôm lấy anh.
"Sao anh lại ở đây, không phải anh đang ở thành phố A sao?!"
Phong Vũ ôm lấy Giai Ý một hồi lâu, như thể nếu buông ra cô sẽ vụt mất vậy.
Đứng một lúc thì bảo vệ của trường cũng đến, nhìn thấy hiện trường cùng người đàn ông quyền lực kia họ đã hiểu ra vấn đề, liền lôi đám gây sự đang nằm ôm đầu, ôm tay dưới đất đi.
"Nhớ em nên đặc biệt về sớm đón em tan học. Bọn chúng có làm em bị thương không?"
"Em không sao. Chỉ bị trầy xước một tý, bọn họ mới chỉ kéo em đi một đoạn thì anh đã đến!."
"Vậy là được rồi, chúng ta về nhà, anh sát trùng vết thương cho"
Giai Ý gật đầu sau đó đi theo anh. Cô bước đi những bước đi khập khiễng.
"Chân em bị sao vậy?" Phong Vũ rất nhanh đã để ý đến cái chân đi không bình thường của Giai Ý.
Giai Ý nhìn anh cười cười "Không...không sao! Chỉ là...chỉ là trật chân một tý...Hì hì!"
Khi nãy bị đám kia lôi đi vô tình khiến chân Giai Ý bị thương, Giai Ý biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vu-thay-doi-vi-em/588861/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.