Ngồi trên chiếc xe Audi sang trọng, Giai Ý mới cảm thấy mình đã quá tin người. Anh nói gì cô cũng đều nghe theo và tin tưởng.
"Không hiểu sao mình lại dễ dàng tin những lời của tên lừa đảo kia nói cơ chứ. Những chiếc xe ấy có bao giờ giảm giá đâu!!"
Giai Ý nói chuyện một mình nhưng lại cố ý để người bên cạnh nghe thấy. Phong Vũ bất lực trước sự trẻ con của Giai Ý.
"Anh biết lỗi rồi mà! Em đừng giận anh nữa. Anh cố ý đưa em đi chơi để chuộc lỗi rồi đây."
"Em có giận anh đâu!!!" Giai Ý quay ngoắt sang nhìn anh, chớp chớp mắt, giọng nói giải nai nghe một phát là biết ngay. Nói xong liền quay mặt đi.
Con đường hai người đang đi rất thoáng đãng, khác hẳn với vẻ nhộn nhịp của thành phố.
Đi được một lúc, Giai Ý bỗng thấy một khoảng lấp lánh rất đẹp mắt, đi thêm một đoạn nữa, một bãi biển xinh đẹp hiện ra. Không kìm được lòng nên Giai Ý đã lên tiếng cảm thán.
"Wow...Nó đẹp quá"
Ánh chiều tà chiếu lên những gợn sóng nhỏ tạo thành một bức tranh lung linh, sống động.
"Em thích chứ?"
"Thích! Nó thật sự rất đẹp.!"
Xe vừa dừng bên đường, Giai Ý lập tức mở cửa xe chạy ra biển. Phong Vũ thì chỉ lo cô chạy vội quá mà vấp ngã.
"Giai Ý! Chạy từ từ thôi!"
Nhưng sự thích thú của Giai Ý đã dâng lên quá cao, đã lâu rồi cô chưa được ra biển. Có lẽ là từ sau khi mẹ mất.
Giai Ý vui vẻ nghịch nước, lấy cát xây nhà, nhặt vỏ sò trang trí. Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vu-thay-doi-vi-em/260835/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.