Buổi trưa hôm đó ở trên đại điện, Khang Hi lâm triều bàn luận về chuyện dẹp loạn Tam Phiên.
Việc hai người tướng của ngài hợp sức nhau trừ bỏ Ngao Bái khiến nhiềuquan lại chính trực rất vui mừng và khâm phục. Tuy vậy, trong triều đãyên, nhưng tình hình bên ngoài còn nhiều việc rất đáng làm ngài lo ngại. Bởi vì lãnh thổ bấy giờ chưa hoàn toàn được thống nhất, vẫn còn nguy cơ để lại từ cuối thời Minh, đó là chưa kể tới hội Hồng Hoa do Lâm Tố Đình làm thủ lĩnh. Ba mối nguy hại đó Khang Hi gọi là “tam phiên,” tức bavị vương từng là hàng tướng của nhà Minh, gồm có Bình Tây vương Ngô TamQuế ở Vân Nam, Bình Nam vương Thượng Khả Hỷ ở Quảng Đông, và Tĩnh Namvương Cảnh Tinh Trung ở Phúc Kiến. Riêng Trịnh Thành Công đã bị đại bại và chết ở Đài Loan, nhưng lại có vua Nga là Sa Hoàng và vua Mông Cổ làCát Nhĩ Đan nhiều lần gây chiến nơi biên giới. Vì vậy mà từ khi chínhthức trực tiếp nắm quyền hành, Khang Hi đã tự mình viết tấm biển “tamphiên, hà vụ, tào vận,” để đặt ra nhiệm vụ giải quyết những mối lo củatriều đình này.
Khang Hi ngồi chễm chệ trên ngai vàng nhìn một lượt khắp các bá quan văn võ, chậm rãi kết luận:
- Tam phiên có địa bàn cai quản rộng lớn, thế lực ngày càng mạnh, lại là tướng cũ của nhà Minh cho nên đang trở thành mối lo với triều đình đạiThanh ta, do đó, trẫm đây quyết tâm trừ bỏ họ…
Khang Hi nói xong hỏi ý kiến của nhóm chánh nghị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-vu-thanh-trieu-quyen-2/2223622/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.